Tôi, Giáo Viên Chủ Nhiệm, Bị Ép Kinh Doanh
Chương 2
Khi biết được Cao Tùng Nhiên sẽ đảm nhận vai trò giáo viên tiếng Anh của ban 10, thầy Hoàng Nguy đang nằm viện còn đặc biệt gọi điện cho cậu.
Nội dung cuộc gọi đơn giản mà nói, chính là phàn nàn rằng năng lực học tập của học sinh ban 10 vốn đã kém, khi thầy Hoàng làm chủ nhiệm lớp còn phải dành thêm thời gian mấy tiết tiếng Anh để chỉnh đốn kỷ luật, khiến tiến độ học tiếng Anh của ban 10 cũng bị chậm lại. Các ban khác đã gần hoàn thành bài học thứ hai, mà riêng ban 10 chỉ mới xong bài đầu tiên.
“Tiểu Cao lão sư, cố gắng đẩy nhanh tiến độ giảng dạy nhé!”
Với những lời nói vẫn còn văng vẳng bên tai của thầy Hoàng, Cao Tùng Nhiên lần đầu tiên bước vào ban 10 với tư cách là giáo viên bộ môn.
“Bộp!” Vừa mới bước vào lớp, một thứ gì đó dính nhớp đã đập trúng cánh tay cậu.
Là một miếng giẻ lau.
“Ai da đọu má!” Một nam sinh ở giữa lớp học gào lên một tiếng. Một nữ sinh cách đó không xa, vốn dĩ còn đang định ném đồ vật trên tay về phía cậu bạn, nhưng khi nhìn thấy Cao Tùng Nhiên tiến vào lớp học liền nhanh chóng ngồi xuống.
Có vẻ như hai học sinh này đang đùa giỡn, miếng giẻ lau chỉ là do Cao Tùng Nhiên bất hạnh nên bị tổn thương ngoài ý muốn mà thôi.
Cao Tùng Nhiên thầm nghĩ trong lòng: Thế cũng được, ít nhất không có ai cố tình gây chuyện với giáo viên, chẳng hạn như để một miếng giẻ lau bảng ở cánh cửa hé mở, nửa xô nước hay gì đó.
Ở hàng ghế đầu, một nữ sinh nhìn vào thầy giáo không quen biết này, thản nhiên nói: “Thầy ơi, thầy đi nhầm lớp rồi đúng không? Đây là ban 10 mà!”
Cao Tùng Nhiên gật đầu, hắng hắng giọng, nghiêm túc nói: “Có lẽ lớp mình còn chưa nghe tin, tối qua thầy Hoàng của mấy đứa…”
Khi cậu từ từ kể lại, trên khuôn mặt của học sinh hiện rõ sự ngạc nhiên và tiếc nuối.
Cao Tùng Nhiên một bên nói chuyện, một bên quan sát biểu cảm của nhóm học sinh. Ai cũng biết rằng thầy Hoàng giảng dạy ban 10 rất nghiêm khắc.
Nhìn thấy những học sinh được thầy Hoàng gọi là “Ma đầu” của ban 10 thể hiện sự quan tâm đến thầy, hai cậu bạn đang cúi đầu xem điện thoại ở hàng ghế sau khi nghe cậu kể thầy Hoàng bị tai nạn xe cộ cũng ngẩng đầu lên, nhíu nhíu mày.
Cao Tùng Nhiên trong lòng nhiều hơn mấy phần tự tin: Mấy đứa nhóc này tuy rằng có hơi nghịch ngợm nhưng không phải là người xấu.
“... Chuyện là như vậy. Từ hôm nay trở đi, tôi sẽ trở thành giáo viên tiếng Anh của các em. Đây là lần đầu tiên tôi đứng lớp, nếu có gì chưa tốt mong các em thông cảm, đồng thời cũng hoan nghênh các bạn học đóng góp ý kiến.”
Tình huống ban 10 Phòng Giáo Vụ đã nắm rõ, thường sắp xếp những lão giáo viên dày dạn kinh nghiệm chịu trách nhiệm. Nhưng mấy lão giáo viên kỳ cựu khi đối mặt với một đám học sinh không nghe lời, khó tránh khỏi bày ra tư thế vênh mặt hất hàm sai khiến của trưởng bối. Mà Cao Tùng Nhiên bình dị gần gũi, thậm chí thái độ có phần khiêm tốn, ngược lại khiến bọn học sinh cảm thấy rất mới mẻ.
Tuy nhiên, khi cậu mở hình chiếu trên màn hình lên, nhóm học sinh đang ngủ gật hay chơi điện thoại ở hàng ghế sau biết phải học bài nên lại cúi đầu xuống.
“Thầy Hoàng bị một chiếc xe máy chạy ngược chiều đâm phải.” Cao Tùng Nhiên vừa nói vừa viết từ “motorcycle” (xe máy) lên bảng. “Chuyện này cho chúng ta bài học gì? Khi đi xe đạp hay xe điện, dù luật pháp không quy định cũng nên đội mũ bảo hiểm vào. Cũng may là thầy Hoàng của các em đã mua bảo hiểm, nên ở trong bệnh viện cũng không cần phải tự bỏ ra nhiều tiền…”
Rồi cậu viết thêm hai từ “helmet” (mũ bảo hiểm) và “insurance” (bảo hiểm).
Tưởng rằng phải đi học, kết quả lại nói đến thầy Hoàng, điều này thu hút sự chú ý của nhóm học sinh không nghe giảng ở hàng sau thêm vài giây.
Thầy giáo trẻ tuổi này, vậy mà không ra bài theo lẽ thường, thản nhiên biến chuyện thầy Hoàng bị tai nạn thành tư liệu thực tế để giảng dạy?
Ở hàng ghế trước có một nữ sinh đang nghiêm túc ghi lại những từ vựng trên bảng đen vào sổ tay.
Nữ sinh này Cao Tùng Nhiên từng nghe thầy Hoàng Nguy nói qua, tên là Dương Đào Lộ, là đại diện môn tiếng Anh của ban 10, và cũng là một trong số 10 người còn lại của “40 học sinh, 30 Ma Đầu”.
Kế hoạch tiếp theo của Cao Tùng Nhiên lại khiến Dương Đào Lộ và các bạn khác rất ngoài ý muốn.
“Nhắc đến chủ đề xe máy và bảo hiểm, chỗ tôi có một bộ phim thú vị tên là ‘Bảo Hiểm Vui Nhộn’.” Nói xong, Cao Tùng Nhiên mở một video trên laptop của mình ra và chiếu lên màn hình, sau đó bổ sung thêm: “Chỉ tiếc rằng đây là phim tiếng Anh, nhưng phía dưới cũng có phụ đề tiếng Trung, do chính tôi làm đấy!”
Một số bạn học bình thường chăm chú nghe giảng bỗng cảm thấy chưng hửng: Vốn tiến độ chương trình học đã chậm hơn mấy lớp khác rồi mà thầy giáo mới không chỉ không nhanh chóng bổ sung, lại còn cho mọi người xem phim?
‘Bảo Hiểm Vui Nhộn’ là một series phim truyền hình chi phí thấp. Trong phim, vài thanh niên nước Mỹ trở thành nhân viên đánh giá của một công ty bảo hiểm, thường xuyên lái xe máy ra ngoài để kiểm tra thiệt hại về ô tô và nhà cửa. Nội dung phim xoay quanh những tình huống hài hước xảy ra trong quá trình đó. Khi làm phụ đề, Cao Tùng Nhiên cũng không dịch từng câu mà thêm vào vài meme “hàng lậu” không ảnh hưởng tới toàn cục.
Đáng tiếc rằng bộ phim chỉ phát sóng được một mùa đã ngừng phát sóng. Do thiếu kinh phí sản xuất, ở trong nước cũng không có tổ phụ đề nào chú ý đến.
Trong một năm làm trao đổi sinh ở nước Mỹ, bạn cùng phòng của Cao Tùng Nhiên là Matthew, một đạo diễn trẻ tuổi. Hai người đã sống chung rất vui vẻ suốt một năm đó.
Trước khi Cao Tùng Nhiên về nước, để cảm ơn những những món ăn Trung Quốc ngon bổ rẻ mà mình đã ăn ké suốt một năm qua, Matthew đã đem ba tập đầu tiên được hoàn thành cắt nối biên tập của của bộ phim này tặng cậu như một món quà.
Đây là tác phẩm đầu tay của Matthew, rất có ý nghĩa kỷ niệm.
Diễn xuất của dàn diễn viên trẻ trong phim không thể nói là vụng về, nhưng rõ ràng vẫn còn khá non nớt, vừa nhìn liền biết là tác phẩm của người mới. Là một bộ phim hài, rất nhiều tình huống hài hước được chuyển thể từ những meme nổi tiếng và khá thịnh hành trong giới trẻ.
Bộ phim này không hot, nguyên nhân chủ yếu là vì kinh phí chế tác quá ít, không thể phối hợp với đài truyền hình để phát sóng vào thời gian thích hợp. Thời gian phát sóng vào lúc hai giờ của ngày hành chính, đây là lúc các bà nội trợ Mỹ vừa bận rộn với công việc nhà xong, người già về hưu cũng ra ngoài tắm nắng. Nhóm người này nhìn thấy bộ phim dành cho giới trẻ, tất nhiên sẽ chẳng có mấy hứng thú.
Hơn nữa, có khá nhiều tình tiết trong phim không thực tế, những ai có chút kinh nghiệm sống đều sẽ cảm thấy bộ phim quá giả dối, vì vậy nó không được lòng người lớn tuổi.
Thiếu đi sự truyền miệng từ khán giả, đương nhiên không thể nổi tiếng.
Nếu đổi đối tượng khán giả thành thanh thiếu niên, thì với dàn diễn viên giá trị nhan sắc bùng nổ, toàn là tuấn nam mỹ nữ cùng với những meme phù hợp với giới trẻ trong phim này, có thể đã có số phận khác.
Trong thời gian rảnh rỗi sau khi tốt nghiệp, Cao Tùng Nhiên đã làm phụ đề cho ba tập phim này. Sau này khi trở thành giáo viên tiếng Anh trung học phổ thông, nói không chừng còn có thể cho học sinh xem để giải trí.
Chỉ có điều cậu không nghĩ tới bản thân lại sử dụng nó sớm như vậy.
Khi video bắt đầu phát, Cao Tùng Nhiên đồng thời cũng kích hoạt món quà gặp mặt mà hệ thống gửi tặng mình.
[Hộp Kho Báu Quan Tâm (dành riêng cho hoạt động thử nghiệm): Sau khi sử dụng trong lớp học sẽ giúp học sinh tập trung chú ý, có thể ghi nhớ tất cả nội dung trong tiết học, đồng thời tạo ra sự hứng thú mãnh liệt. Phải sử dụng trong vòng ba tiết học đầu tiên của ký chủ sở hữu, quá thời hạn sẽ mất hiệu lực.]
Khi nhận được hệ thống, vừa nhìn thấy đạo cụ này, Cao Tùng Nhiên đã lập tức bắt đầu suy nghĩ: Ba tiết học đầu tiên đều có thể sử dụng, nhưng tình hình ban 10 đã định sẵn rằng nếu tiết học đầu tiên không thể thu hút sự chú ý của học sinh, thì sau này sẽ rất khó để kích thích lại sự hứng thú của mấy đứa nhỏ.
Dĩ nhiên, cậu có thể tận dụng 40 phút này để giảng bài và đuổi kịp tiến độ, nhưng sau đó nếu không còn hiệu quả của đạo cụ, mọi thứ sẽ trở lại như cũ. Vậy thì chút tiến độ mà cậu cày lại hôm nay có ý nghĩa gì?
Vì vậy, chiến lược của Cao Tùng Nhiên chính là, trong tiết học đầu tiên sẽ tập trung khiến học sinh thích mình và yêu thích thế giới sử dụng ngôn ngữ Anh.
Và bộ phim ‘Bảo Hiểm Vui Nhộn’ chính là chiếc chìa khóa mở ra cánh cửa hứng thú của mấy đứa nhỏ, thậm chí còn có thể kết hợp với thực tế, liên hệ với sự cố của thầy Hoàng.
... Dù rằng điều này có hơi vô lương tâm một chút.
“Đẹp trai quá!” Giây đầu tiên nam chính xuất hiện, một nữ sinh ở hàng ghế đầu đã vui vẻ kêu lên.
Cô gái này tên là Hồ Tiểu Vũ, là một sinh viên nghệ thuật có ý định theo đuổi diễn xuất, điểm số các môn văn hóa đều nát bét. Trường học không cho phép nhuộm tóc, trang điểm, nhưng cô nàng lại tinh nghịch nhuộm một nắm tóc mái thành màu xanh đậm và tô tai kẻ mắt, là một cô gái không đi theo con đường bình thường.
Bạn cùng bàn của cô, Đinh Duyệt nhíu mày, không đồng tình với ý kiến của Hồ Tiểu Vũ: “Người này râu ria lởm chởm, đâu có gì đẹp trai?”
Cao Tùng Nhiên ngồi xuống ở vị trí cách bọn họ không xa, nghe rõ ràng cuộc đối thoại. Thực lòng mà nói, cậu cũng không thấy nhân vật nam chính đẹp trai bao nhiêu. Tất nhiên đây không phải là sự ghen tị giữa những người cùng giới, mà cậu nghĩ rằng nam diễn viên phụ xuất hiện ở nửa sau tập mới thực sự là hình mẫu tiểu thịt tươi tóc vàng mắt xanh lý tưởng mà các cô nàng tuổi teen thích nhất.
Nhưng Hồ Tiểu Vũ thì không nghĩ vậy: “Râu không phải vấn đề, kiểu tóc của người đàn ông này mới làm ảnh hưởng đến nhan sắc của anh ta. Râu ria xồm xoàm thì không sao, nhưng tóc cũng rối bù xù. Có lẽ nhà tạo mẫu muốn anh ta bắt chước nhân vật chính trong ‘Vượt Ngục’, nhưng khuôn mặt của anh ta lại thiếu đi sự cương nghị như Michael. Theo tớ thấy, nếu để tóc dài hơn một chút và cạo râu đi thì sẽ ổn hơn…”
(Đã cố tìm hình ảnh minh họa nhưng không được, ẹt)
Hồ Tiểu Vũ phân tích rõ ràng, hình như cũng khá hợp lý. Cao Tùng Nhiên hơi ngẩng đầu, liếc nhìn cô một cái, Hồ Tiểu Vũ và Đinh Duyệt lại cho rằng âm thanh nói chuyện của họ quá to, nên vội vàng lại nghịch ngợm che miệng lại, không nói nữa.
Có hiệu ứng của [Hộp Kho Báu Quan Tâm], nhóm học sinh đều chăm chú xem phim không rời mắt, thỉnh thoảng lại bị những cảnh hài hước trong phim chọc cười ngả tới ngã lui.
Người náo nhiệt nhất là một nam sinh tên Cố Khải Hưng, cũng không biết là vô tình hay cố ý mà cậu ta cười khoa trương đến mức ngã từ ghế xuống. Vốn dĩ cảnh phim chẳng có gì buồn cười nhưng mấy bạn học xung quanh lại bị hành động của Cố Khải Hưng chọc cười.
“Trong giờ học có thể đừng uống nước được không? Cậu cười phun hết cả nước lên đầu tôi rồi!” Nam sinh tên Lục Hạo phàn nàn với Lâm Ưng ở bàn sau.
“Nếu đời này có thể tìm được một ông chồng đẹp trai như nhân vật phụ George thì tôi sẵn sàng đi làm công, nuôi anh ấy ở trong nhà!” Nữ sinh tên Cao Thi Tĩnh nói với ánh mắt lấp lánh.
Lớp học tuy ồn ào nhưng nhóm học sinh đều rất hứng thú với bộ phim.
Mỗi tập phim dài hơn hai mươi phút, cộng thêm thời gian tự giới thiệu của Cao Tùng Nhiên trước khi lên lớp, lại kể về tai nạn của của thầy Hoàng, viết từ vựng, thì khi tập đầu tiên vừa kết thúc, tiếng chuông tan học cũng đúng lúc vang lên.
Những nam sinh vốn định trắng trợn lấy điện thoại ra chơi game ngay khi tan học, giờ đây vẫn lấy điện thoại ra, nhưng lần này là vì tìm kiếm thêm thông tin về “Bảo hiểm vui nhộn”.
Thế nhưng khiến bọn họ thất vọng. Bộ phim này hoàn toàn không nổi tiếng ở trong nước, thậm chí còn chẳng tìm thấy phiên bản “thô” chưa có phụ đề chứ đừng nói đến phiên bản “chín” đã có Trungsub.
Còn có vài bạn học bắt chước cảnh trong phim: Một người đàn ông báo cáo xe bị mất trộm để nhận được bồi thường, nhưng kỳ thật anh ta đã giấu chiếc xe trong một gara thuộc bất động sản khác dưới tên mình.
Sau khi tan ca, các nhân viên đánh giá ngoài ý muốn phát hiện ra người đàn ông đó đang lái chiếc xe “mất tích” đến quán bar để tán tỉnh người đẹp. Khi bị vạch trần trò lừa đảo bảo hiểm, người đàn ông tức giận hét lên với chiếc xe bên ngoài quán bar: “You, disappear! (Mày, biến đi!)”
Đám quỷ nghịch ngợm ở hàng ghế sau, nhao nhao bắt chước bộ dáng của người đàn ông lừa đảo, giống như thể đang đọc thần chú, hô: “Mày, biến đi!”
Đinh Duyệt ngồi ở hàng ghế đầu bị tình tiết ở cuối tập đầu tiên gãi đến ngứa ngáy trong lòng. Cô cận thủy lâu đài tiên đắc nguyệt (1), trực tiếp đi lên hỏi Cao Tùng Nhiên: “Thầy Cao ơi, thầy có thể tiết lộ trước một chút nội dung không?”
(1): Lầu đài ở bến nước sẽ được ánh trăng chiếu sáng trước tiên, dùng để ví với việc ở gần thì được ưu tiên.
Sau khi bị từ chối, Đinh Duyệt cũng không tỏ ra thất vọng mà quay về lại chỗ ngồi, vô cùng hứng thú cùng Hồ Tiểu Vũ bàn luận về nội dung bộ phim: “Tớ nghĩ nữ chính sẽ không dễ dàng bị lừa như vậy đâu…”
Hồ Tiểu Vũ lại quan tâm đến lớp trang điểm và ngoại hình của diễn viên trong phim hơn: “Cô gái đầu tiên bị lừa ở quán bar nếu cắt tóc ngắn và đừng trang điểm quá lòe loẹt thì chắc chắn sẽ đẹp hơn gấp mười lần!”
Sau khi dọn dẹp xong bục giảng, Cao Tùng Nhiên gọi Dương Đào Lộ, đại diện tiếng Anh của lớp lên: “Em thông báo với các bạn thứ Tư tuần sau thầy sẽ chiếu tập hai.”
Anhg dừng lại một chút rồi tiếp tục nói: “Nhưng có một điều kiện. Từ hôm nay đến thứ Tư tuần sau còn bốn tiết tiếng Anh. Sau mỗi tiết đều có bài tập về nhà, tổng cộng là bốn bài, mỗi bạn phải hoàn thành ít nhất hai bài. Cho dù là tự viết hay chép bài người khác cũng được, chỉ cần cả lớp thiếu một người hoàn thành thì thật có lỗi, tuần sau sẽ không có phim để xem.”
Dương Đào Lộ sững sờ: Bài tập về nhà mà có thể chỉ cần làm hai trong bốn bài? Hơn nữa, thầy Cao dường như không ngại việc “chép bài tập”, hành vi rất phổ biến ở ban 10?
Hơn nữa tiết học đầu tiên vẫn được xem phim trong khi tiến độ học tập đã bị chậm, đúng là mạch não của giáo viên không thể đo lường bằng suy nghĩ của người bình thường được!
Chẳng bao lâu sau khi trở về phòng học, có lẽ Dương Đào Lộ đã truyền đạt lại ý tứ của Cao Tùng Nhiên, âm thanh máy móc quen thuộc đã biến mất từ lâu của hệ thống cuối cùng cũng vang lên.
[Nhiệm vụ thử nghiệm vận hành thứ hai: Hoàn thành. Động lực học tập hiện tại: nảy nở.]
[Phần thưởng giai đoạn: 5 Xuân Vũ điểm. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ thử nghiệm vận hành, ký chủ có thể sử dụng kỹ năng “Thiên nhãn” một lần để khám phá tài năng của bất kỳ học sinh nào trong lớp. Lưu ý rằng gợi ý về tài năng sẽ không rõ ràng mà có thể sử dụng từ đồng âm, có nghĩa tương tự hoặc điển tích nào đó.]
Vẫn còn nhiệm vụ giai đoạn đầu tiên chưa hoàn thành, đó là trong vòng một tháng khiến ban lãnh đạo nhà trường công nhận Cao Tùng Nhiên và thành công trở thành giáo viên chủ nhiệm lớp.
Tác giả có lời muốn nói: Bộ phim cũng chỉ là sản phẩm do trí tưởng tượng tạo ra thôi:p
1 Nhận xét
hóng nhaaa
Trả lờiXóa