Sau Khi Chúa Tể Vực Sâu Thức Tỉnh
Chương 5
Giao diện vừa mở ra, Sius thấy danh sách tạo vật vẫn là màu xám, nhưng rõ ràng có chút khác biệt với lúc trước, như thể màu sắc đã đậm hơn một chút.
Trong lòng Sius khẩn trương, tiếp tục nhấn mở trạng thái của các tạo vật.
Dưới tình huống thường thì danh sách tạo vật của hệ thống sẽ hiển thị trạng thái của chúng, chẳng hạn như vị trí, khoảng cách, thanh máu, v.v.
Nhưng hiện tại hệ thống vẫn chưa hoạt động bình thường, hầu như mọi trị số đều là [--], tức là không rõ.
Một số ít trị số hiển thị là [??], cũng tức là hệ thống không thể đo lường hoặc tính toán.
Từng trạng thái của mỗi nhãi con Sius đều nhìn qua một lần, đều không thấy có gì ngoại lệ. Trong lòng cậu cảm thấy thấp thỏm và bất an, nhưng duy nhất vẫn tin tưởng một chuyện là, những nhóc con có trị số [??] hẳn là vẫn còn sống.
Hy vọng rằng chúng đều không có việc gì.
Sius vừa vui vừa sợ, quay về xem trạng thái của chính mình.
Các trị số cá nhân của cậu không khác gì so với trước khi chớt, vẫn còn dừng lại ở cấp 19, giá trị kinh nghiệm cũng rất khó khăn dừng lại ở mức gần cuối, trong trạng thái thiếu chút nữa là có thể lên tới cấp 20.
Điều này có chút kỳ quái. Sius thầm nghĩ, sự thăng cấp của cậu có liên quan đến mức độ thăng cấp của các tạo vật, khi tạo vật thăng cấp, cậu sẽ nhận được điểm kinh nghiệm tương ứng. Nếu tạo vật không ngừng thăng cấp, cậu cũng sẽ đi theo không ngừng level up.
Nhưng hiện tại, cấp bậc hệ thống của cậu lại không có gì thay đổi so với trước khi chết. Cũng không có khả năng đám nhãi con của cậu trong suốt mấy ngàn năm đều không trưởng thành được.
Sius ngẩn người, cảm thấy điều này có chút không hợp lý. Sau khi trầm tư hồi lâu, cậu bỗng nhiên nhận ra, tự lẩm bẩm nói: “Hệ thống của mình hẳn là vẫn chưa được cập nhật, vẫn còn dính bug của thời điểm trước khi chết.”
Vậy làm thế nào để cập nhật hệ thống đây?
Sius chợt lóe lên một ý tưởng, liên tưởng đến ma pháp, tầm mắt chuyển về phía kệ sách ở phía bên kia.
Thư viện không chỉ có những cuốn sách liên quan đến dũng giả, mà còn có nhiều thư tịch về các lĩnh vực khác. Cậu có thể tìm xem có cuốn sách nào có thể học tập ma pháp nhập môn hay không.
Cùng với sự khống chế truyền bá những kiến thức có thể khiến công dân thay đổi thế giới quan, bởi vì những kẻ địch ở thế giới bên ngoài quá mạnh mẽ, bên trong nhân loại cũng không quá khống chế việc truyền lại tri thức. Ít nhất ở Đế Quốc Oss, muốn tìm một số sách hướng dẫn cơ bản đặc biệt cũng không khó.
Kể từ khi Nữ Đế kế vị đến nay, đế quốc Oss hy vọng nhân loại có thể trở nên mạnh mẽ hơn nên phương diện giáo dục cũng ngày càng phát triển.
Dám buông tay để nhân dân tự do có được sức mạnh, vị Nữ Đế kia thật sự rất gan dạ, sáng suốt lại quyết đoán, không giống với những người bình thường.
Sius nhìn quanh, quả thật đã tìm thấy một quyển sách sơ cấp về học tập ma pháp ở trên kệ. Bìa sách có màu đen vàng, hơi mỏng, nhưng có thể thấy rõ đây là cuốn sách do chính phủ Đế Quốc phát hành để phổ cập ma pháp cho toàn dân.
Ừm, mọi thứ đều thuận lợi.
Bên trong thư viện không có nhiều người, cậu lấy cuốn sách ra, tùy tiện tìm một chỗ ngồi. Bên cạnh là một cửa kính sát đất lớn, ở ngoài là hồ nước xanh biếc. Từ nơi này của cậu nhìn ra, còn có thể thấy được tượng điêu khắc của dũng giả.
Chỉ có điều, ở đó đã bị cây cối che khuất, hơn nữa ánh sáng có hơi u ám, không thấy rõ lắm.
Không hiểu sao, trong lòng Sius bỗng nhiên dâng lên một loại cảm xúc hoài niệm mơ hồ, nhưng cậu cũng không biết cụ thể vì sao lại như vậy.
Có thể là vì nhìn thấy tượng đài của dũng giả nên nghĩ về những đồng đội trước đây.
Cậu quay đầu lại, quyết định trước hết học tập ma pháp đã.
—
Lúc này, tại quảng trường trước bảo tàng Dũng giả.
Ma pháp che chắn cảm nhận của người thường phát huy tác dụng rất ổn định.
Trong trận giằng co này, Torrila, đệ nhất Vương tử của Đế Quốc rất thức thời mà tránh ở phía sau.
Phía trước, Lạc Kiệt nhìn chằm chằm vào thanh niên tóc đen mắt xanh biếc, bình thản mở miệng: “Quân Chủ Vực Sâu hẳn là không nên tùy tiện đi lại trong thế giới nhân loại.”
Mà Quân Chủ Vực Sâu trong lời Lạc Kiệt cả người nghiêm túc, nhíu mày, ánh mắt lạnh lẽo như băng tuyết.
Từ góc độ của nhân loại mà nói, vẻ ngoài dạng con người của đối phương đủ để kẻ khác phải cảm thán là tác phẩm nghệ thuật của Chúa sáng thế.
Eligos: “……”
Lạc Kiệt giữ vẻ mặt thân thiện, mang theo nụ cười nhạt nhẽo.
Eligos nhìn chằm chằm vào người kia, bỗng dưng nói: “Ngươi già rồi.”
Lạc Kiệt khẽ nhếch mày: “Nhân loại chúng ta, gừng càng già càng cay không biết sao?”
Hừ, đúng là cậy mạnh. Đôi mắt Eligos lạnh lẽo, dường như rất không thích cường giả nhân loại này.
Lúc này, tuyết đã ngừng rơi, mây trắng tản ra như thủy triều xuống sóng biển, ánh sáng từ phương tây Hoàng thành bỗng chiếu rọi xuống, tạo thành từng vệt từng vệt kim sắc rực rỡ.
Ánh sáng chói loá chiếu sáng toàn bộ mặt đất, từ từ thong thả nuốt chửng hết tất cả các tòa kiến trúc của nhân loại, vách tường của tháp cao bị phản chiếu đến trắng bệch, những quân hạm sắt thép như nước lũ ập đến vô cùng gây chú ý.
Tuyết lớn vừa ngừng, làn da ấm áp của nhân loại mang đến một cảm giác dễ chịu vô tận.
Tại phía tây của Hoàng Thành, một số quân nhân trong lòng thầm thả lỏng, họ ngẩng đầu lên muốn thưởng thức vẻ tráng lệ của bầu trời sau tuyết.
Nhưng ngay khi vừa ngước mắt, nội tâm chỉ mới thả lỏng một chút, trong một chớp mắt, đồng tử họ co lại, sắc mặt đột nhiên biến đổi mạnh.
Phía trên bầu trời mênh mông cuồn cuộn rộng lớn, từng tòa Thần Điện nguy nga tráng lệ thuần trắng đột ngột xuất hiện, như thể từ trong tầng mây rơi xuống.
Nhóm quân nhân không thể không biết đây là cái gì.
“Không trung chi thành, là Thần quốc!”
“Là bọn họ!”
Cả Hoàng thành dường như đều đang run rẩy, vô số người nhìn chằm chằm vào nó với ánh mắt không thể tin được.
Trên quân hạm, quân đoàn trưởng Fel vội vã rời khỏi phòng chỉ huy, sắc mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc.
“Điều này sao có thể, sao bọn họ lại vô duyên vô cớ đột nhiên nhắm vào chúng ta?”
Cơ chế phòng ngự của Hoàng Thành nhanh chóng hoạt động, tất cả những người có cương vị đều di chuyển.
Trong hoàng cung, cuộc họp cao tầng đang diễn ra như thường lệ, mọi người quay đầu nhìn lên không trung, sắc mặt ai nấy đều vô cùng khó coi, có người thậm chí còn tức giận chửi mắng:
“Lại là Quang Minh thần quốc, Thần Quốc biến thái không nói lý, thích nhất là tập kích!”
Vào lúc đó, Ronald vừa đến cửa hàng đồ cổ, dừng bước chân lại, ngơ ngẩn mà ngẩng đầu lên.
Dù thời đại này đã bước vào kỷ nguyên của nhân loại, nhưng điều đó không có nghĩa là chư thần đã biến mất.
Bọn họ vẫn luôn tồn tại, cùng với Thần quốc của họ, thường xuyên đi xuống gây ra tai họa cho nhân gian, đôi khi là trăm phương ngàn kế, hoặc đôi khi là tâm huyết dâng trào, như thể chỉ muốn đùa giỡn một chút với những con kiến nhỏ bé trên mặt đất.
Dự cảm không lành cuối cùng đã trở thành sự thật.
Trong Hoàng thành, tiếng còi cảnh báo đột nhiên vang lên, mức độ đe doạ tất nhiên đã đạt đến cấp S nghiêm trọng nhất.
Cảnh báo cấp diệt quốc!
Tất cả các Đại ma pháp sư hàng đầu tập trung lại trên tháp cao, gắt gao mà nhìn chằm chằm lên không trung.
Quân khu bắt đầu ồn ào, nhưng sau đó nhanh chóng an tĩnh trở lại.
Dưới áp lực này, có người đã thông báo sự tình gần đây của Quang Minh thần quốc.
Fel một bên lắng nghe, một bên chờ lệnh từ hoàng cung, nhưng hắn ta ý thức được mục đích của đối phương chắc chắn là khơi mào “Chiến tranh hòa bình.”
Chiến tranh hòa bình, còn gọi là chiến tranh khu vực, là cuộc chiến dưới sự chứng kiến và giám sát của Nữ Thần Hòa Bình. Quy tắc là, một khi khơi mào thần chiến, thì không thể lấy cường khinh nhược, mỗi 10 cấp là một khu vực, giới hạn giao chiến trong một không gian.
Cấp 1-10 năng lực chiến đấu quá yếu không nằm trong danh sách giao tranh, từ cấp 11 trở lên, chiến đấu đến cấp 90, tổng cộng có 8 tầng cấp đối đầu, nhân số tham chiến không giới hạn, chỉ hạn chế ở cấp bậc.
Nói cách khác, nếu trong Vương Quốc của ta từ cấp 80 đến 90 chỉ có 1 người, trong khi quốc gia của đối phương có đến 10 người, thì lúc giao chiến vẫn là 1 đấu 10.
Mức độ khu vực được xác định dựa trên chiến lực của cả hai. Nếu cả hai bên quốc gia đều không có cường giả hơn cấp 60 thì coi như hòa nhau, mà nếu một bên có người cấp 60 trở lên mà một bên còn lại không có, thì đương nhiên bên kia sẽ thắng mà không cần phải chiến đấu.
Quy tắc rất chi tiết nhưng không phức tạp. Vài ngàn năm trước, Nữ Thần Hòa Bình nhìn thấy sinh linh đồ thán, sinh lòng từ bi, dùng toàn bộ thần lực kéo mọi chủng tộc vào cuộc, khiến chư thần khiếp sợ.
Sau đó, kết quả là các cuộc chiến tranh thực sự trở nên hòa bình hơn một chút. Nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi.
Cao tầng Đế Quốc đã nhận được thư tuyên chiến từ Quang Minh Thần quốc, sự kinh ngạc trong nội tâm thật sự không thể tưởng tượng nổi.
Chiến tranh hòa bình cũng là chiến tranh thật sự, đi kèm với nỗi sợ hãi và cướp bóc. Nếu một quốc gia chiến bại, bên thắng cuộc dựa theo quy tắc có thể cướp đoạt bên thua trận.
Mỗi lần chỉ có thể cướp được một thứ, bao gồm nhưng không giới hạn ở đất đai, tài nguyên, quốc dân, sinh mạng, thậm chí là khả năng nào đó của quốc dân, chẳng hạn như trí tưởng tượng hay năng lực học tập.
Cao tầng của Đế Quốc Oss không ngờ rằng đối phương lại tuyên chiến mà không có bất kỳ dấu hiệu nào.
Từ chối cuộc chiến hòa bình đồng nghĩa với việc chấp nhận chiến tranh thật sự. Mà tiếp thu nó, bọn họ có thể chống lại Thần Quốc đứng thứ bảy trên bầu trời không? Nếu như thua cuộc, họ sẽ phải trả cái giá gì?
Sắc mặt Fel ngưng trọng, mà lúc này các tham mưu phía sau hắn ta đã đang vắt óc cố gắng tìm ra giải pháp.
Đế Quốc Oss chỉ có nửa giờ để quyết định có nghênh chiến hay không.
Cùng khi đó, Lạc Kiệt ngẩng đầu lên, dường như đã quen với điều này.
Khác với các quốc gia nhân loại chỉ có thể định cư ở một nơi, Thần quốc trên bầu trời có thể tùy tâm sở dục tự do hành động, cực kỳ linh hoạt, kết hợp với ma pháp không gian, muốn đi bất cứ đâu cũng có thể.
Việc đột ngột xuất hiện trên bầu trời của quốc gia nhân loại như vậy cũng không phải là chuyện chưa từng xảy ra, đặc biệt là Quang Minh Thần quốc này.
Yêu nhất là khơi mào chiến tranh, thích nhất là chơi đùa với nhân loại trong những cuộc chiến biến thái.
Lạc Kiệt tập trung tinh thần chăm chú quan sát, khí tức sát phạt quyết đoán tỏa ra, khiến không gian rung chuyển. Nhưng giống như những gì Eligos đã nói, ông đã già rồi. Khi còn trẻ, một mình ông cũng có thể tiêu diệt một Thần quốc, nhưng hiện tại thì…
Lạc Kiệt dừng lại một chút, dư quang thoáng liếc qua Eligos một cái, lại nhìn thấy vẻ mặt thờ ơ không chút nào để ý của Thần.
Chẳng lẽ Quân Chủ Vực Sâu đã không còn cảm thấy hứng thú với việc giúp đỡ nhân loại nữa rồi sao?
Quang Minh Thần quốc huy hoàng ở trên cao, Eliogs chỉ cần ngẩng đầu là có thể nhìn thấy, nhưng Thần lại phớt lờ.
Đồng tử xanh biếc của Thần chuyển động, tầm mắt lần nữa dừng lại ở phương hướng của bảo tàng dũng giả.
Dự cảm càng lúc càng mãnh liệt.
Thần có một loại dự cảm, nơi đó có thứ mà Thần vẫn luôn tìm kiếm.
---
Lúc này, trong thư viện.
Sius đang ngồi đối diện với một thân sĩ nhìn qua khoảng hơn năm mươi tuổi.
Sở dĩ nói như vậy, là vì đối phương có một loại khí chất rất thanh lịch, trên người cũng có hơi thở quý tộc không thể che giấu được.
Dù rằng tuổi đã già nhưng nhìn bề ngoài liền biết, khi còn trẻ đối phương chắc chắn vô cùng tuấn mỹ.
Sius không quen biết người này, nhưng người kia lại mỉm cười với cậu, ý bảo Sius nhìn ra bên ngoài, đặc biệt là trên bầu trời.
Việc Thần quốc đột nhiên xuất hiện như vậy, Sius sao có thể không thấy được? Cậu đương nhiên cũng đã ngớ người một lúc rồi sau đó mới phản ứng kịp, nhưng chuyện lớn như vậy, cậu cũng chẳng thể làm gì được.
“Bên ngoài đã xảy ra chuyện, chỉ sợ sắp tới sẽ khai chiến.”
Kissingsen nói một cách nhạt nhẽo.
Sius không rõ nguyên nhân, nhưng cậu biết đối phương chỉ đang thuận miệng nói chuyện với mình, bởi vì xảy ra chuyện lớn như vậy, thư viện gần như vắng tanh, ngó trái ngó phải cũng chỉ còn lại một mình cậu.
Chuyện này cũng không hiếm thấy, có lẽ vì cậu lớn lên trông rất quen mặt nên thường xuyên bị người lạ đến bắt chuyện.
Mà đáp án cũng xác thật là như vậy.
Cuối cùng cũng chờ đến thời khắc này, Kissingsen không thể kiềm chế được sự xúc động muốn chia sẻ, mà hắn ta cũng vừa vặn nhìn thấy Sius, một người thường nhìn qua không có chút ma lực nào, đang học ma pháp với cuốn sách sơ cấp.
“Cậu có biết không?”
Kissingsen bỗng nhiên lên tiếng: “Ba tháng trước, Quang Minh Thần quốc đã đánh bại Vương quốc Jeep, cướp đoạt lương tri của toàn bộ người dân trong Vương Quốc.”
“Lương tri?” Sius ngạc nhiên, hoàn toàn là phản ứng của một người bình thường.
Kissingsen tiếp tục: “Cuộc chiến vẫn không ngừng lại, sau đó Quang Minh Thần quốc giống như đã nhắm vào Vương Quốc Jeep, nhiều lần tuyên chiến và toàn bộ đều chiến thắng. Họ đã chiếm đoạt sự sợ hãi của toàn bộ nhân dân, do dự và sợ hãi, từng chút từng chút một, khiến Quốc Vương của bọn họ chìm trong bi thương. Vì dành lại những gì đã mất, Quốc Vương của bọn họ đã chạy khắp nơi, chịu đựng nhục nhã. Mà hiện giờ Đế Quốc Oss cũng đang gặp phải Quang Minh Thần quốc, tôi cảm thấy vô cùng tiếc nuối, hy vọng họ sẽ không bước lên vết xe đổ của Vương Quốc Jeep.”
Sius nghe và suy ngẫm, nhìn thẳng vào mắt Kissingsen: “Quốc Vương của vương quốc Jeep không phải đã cố tình thua trận sao?”
“……Cái gì?”
Kissingsen ngạc nhiên.
Sius như đang suy tư gì đó, tiếp tục lớn mật tư duy theo hướng ngược lại, nói: “Chẳng lẽ không phải là vị Quốc Vương đó nhiều lần cố ý thua trận thần chiến, khiến toàn thể quốc dân mất đi lương tri và sự sợ hãi, lúc sau lại tiếp tục thua, khiến toàn bộ cảm xúc tiêu cực đều bị cướp đoạt đi, chịu đựng sự thua cuộc nhằm thu được một quốc gia hoàn mỹ à?”
Cả người Kissingsen lập tức cứng đờ, như thể bí mật làm chuyện ác đột nhiên bị vạch trần, không kịp phản ứng lại, sắc mặt trắng bệch, đồng tử run rẩy.
Người này thật sự là người bình thường sao?
Kissingsen không thể tin nổi, ngay lập tức sử dụng kỹ năng giám định cao cấp của mình, kỹ năng này được chúc phúc bởi Nữ thần Trí Tuệ, độc nhất vô nhị trên thế gian, có thể nhìn thấu tất cả sự giả dối và ngụy trang.
Nhưng sau đó, hắn ta khựng người lại.
Kỹ năng lại cho ra kết quả là—
[Tồn tại phá cách, không thể nhìn trộm!!!]
0 Nhận xét