Lĩnh Chủ Cứ Mãi Mê Xây Dựng
Chương 16
Edit: Shazoi ngày thường lúc nào cũng chín chắn, chỉ có lúc ẻm cần lý do để đưa ra đồ hàng gì đó thì mới mới thì mới bắt đầu giả nai thoi, như đoạn dưới chẳng hạn=)))— Trong sơn động không chỉ có hai lão hổ non đang rì rầm rì rầm. Shazoi nhìn xung quanh một vòng, trong động ánh sáng hơi ảm đạm nhưng vẫn có thể thấy rõ ràng giữa các khe hở trên vách núi khảm rất nhiều viên đá nhựa đường với kích thước và hình dạng lớn nhỏ khác nhau. Một vài viên đã lăn xuống đất, bị phủ lên một lớp bụi mỏng. “Judith, sao những cục đá này lại có màu đen vậy nhỉ?” Cậu nói, đồng thời nhặt lên một mảnh nhựa đường nhỏ, đưa cho người quản gia đang đứng ở phía sau. Judith tiếp nhận, nhìn kỹ một hồi, sau đó nhíu mày: “Bá Tước đại nhân, hình như cái này không phải là viên đá… Ngài có thể để tôi lại gần xem thử không?” Shazoi đứng dậy lùi về phía sau, nhường chỗ cho Judith, hai lão hổ non còn nhỏ cũng nghiêng ngã lảo đảo dí theo. Judith tiến lên, ngồi xổm ở bên cạnh vách núi cẩn thận quan sát. Sau khi xem xong, chần chờ một chút rồi nói: “Bá Tước đại nhân, hình như đây là một loại… khoáng thạch, chẳng lẽ nơi này…” Hắn ta dùng dao găm mang theo bên người gõ gõ nhẹ vào khe nứt của vách núi. Không ít viên khoáng thạch màu đen lóc cóc lóc cóc lăn xuống dưới, tạo thành một đống nhỏ dưới chân. Nhưng bên trong khe hở lại lộ ra càng nhiều khoáng thạch hơn nữa. “Judith.” Shazoi đột nhiên gọi hắn ta từ phía sau, khi Judith quay đầu lại liền chỉ về phía vách núi bên cạnh: “Nơi này hình như còn có…” Rải rác lẻ tẻ vài viên khoáng thạch màu đen lẫn khuất trong các vách đá xen kẽ, không dễ thấy bằng những mảnh quặng trực tiếp lộ ra ở trong cùng. Judith hít một hơi thật sâu: “Bá Tước đại nhân, có lẽ chúng ta đã phát hiện ra một mạch khoáng vật.” Vừa lúc này, có binh lính đến thông báo rằng hai vị trưởng quan đã hoàn thành việc thẩm vấn ra kẻ chủ mưu ở phía sau màn, xin Bá Tước đại nhân sang đó quyết định. Shazoi: “Judith, việc phát hiện mạch khoáng này trước tiên không cần công bố ra bên ngoài, chờ khi mọi chuyện lần này ổn định lại nói sau.” “Thưa vâng, Bá Tước đại nhân.” Shazoi khom lưng, dẩu mông lên cố hết sức bế hai lão hổ non lên, từ chối sự giúp đỡ của Judith, một tay bưng bụng nhỏ của một con hổ con chậm rì rì đi ra ngoài. Sau khi rời khỏi nơi này, không ngoài dự đoán nhận được rất nhiều ánh mắt kinh ngạc. Fernandez và Walker đã tách ra thẩm vấn tù binh, cuối cùng kiểm tra đối chiếu khẩu cung. Lần này, nhóm phục kích tại núi Pal để ám sát Shazoi, vậy mà là do Beavis Eliot cùng Bá Tước Matthew Luke của Vương Quốc Gaynor hợp mưu thực hiện. Shazoi nhíu nhíu mày, không ngờ Bá Tước từ vương quốc Gaynor lại có mặt trong chuyện này. Trách không được số lượng phục kích trong sơn cốc không hề ít, có thể thấy hai người bọn họ đều phái kỵ sĩ đến, chỉ để giết được cậu. Cậu nhìn về phía Fernandez, hỏi: “Ngươi đã nghe nói qua về Matthew Luke chưa?” Fernandez trầm giọng nói: “… Không chỉ nghe nói qua, mà còn từng gặp mặt. Hắn ta là phụ thuộc dưới trướng của Hầu Tước *Bruno Grimm.” *Cho ai không nhớ thì là Lĩnh chủ cũ của ảnh í. Walker William nghe vậy liền nhướng mày: “Vị Lĩnh chủ đại nhân ban đầu kia của ngươi có biết tay thuộc hạ mình lại dài đến mức này không? Cũng đã duỗi đến bên trong lãnh thổ Vương Quốc Gadayat của chúng ta.” “Walker.” Shazoi cảnh cáo liếc hắn ta một cái. “Tôi không có ý gì khác đâu, Bá Tước đại nhân.” Walker đưa tay lên hai bên đầu, cười nói. Biểu cảm Fernandez rất hờ hững, không rên một tiếng. Shazoi hỏi: “Bọn họ còn nói gì khác không?” Walker: “Matthew Luke tự mình đi đến Gadayat, hiện tại đang ở trong lâu đài Beavis Eliot làm khách.” “Kế hoạch của bọn họ là chờ sau khi mai phục tại núi Pal thành công, sẽ để cho Matthew Luke giả vờ công chiếm thành Visas, sau đó Beavis Eliot đến cứu viện, đuổi người đi, lại thuận lý thành chương tiếp nhận Visas.” Shazoi như đang suy tư gì đó gật gật đầu: “Ý tưởng rất không tồi.” Cậu nói: “Ta nhớ là giữa các Lĩnh chủ trong một Vương Quốc không được tự ý khai chiến với nhau.” “Nhưng nếu có nguyên do, chẳng hạn như là vì cứu viện một lãnh địa đã mất Lĩnh chủ bị xâm chiếm, thì sau đó có thể xin Quốc Vương cho trở thành tân Lĩnh chủ của nơi này…” “Ta không nói sai nhỉ?” Lãnh địa của Shazoi là do Quốc Vương tự mình phân phong. Lãnh địa của Beavis Eliot là do Bass Chris tự mình phân phong từ trong chính lãnh địa của hắn ta. Có một câu nói như thế này – phụ thuộc của phụ thuộc của ta lại không phải là phụ thuộc của ta. Quốc vương phân phong lãnh địa cho Bass Chris. Bass Chris lại phân lãnh địa của mình cho Beavis Eliot. Vì vậy, ngay cả Quốc Vương cũng không thể tùy ý nhúng tay vào sự vụ nội bộ trong lãnh địa của Beavis Eliot. Nhưng nếu Shazoi cứu viện thành Comoy, thuận lý thành chương chiếm lấy lãnh địa này, sau đó lại xin Quốc Vương để cậu trở thành tân Lĩnh chủ của Comoy. Thì lúc đó cho dù Bass Chris là Lĩnh chủ thượng cấp cũng không có quyền nhúng tay can thiệp. Hơn nữa, Beavis Eliot và Bá Tước của Vương Quốc Gaynor cấu kết với nhau, ý đồ mưu hại một vị quý tộc khác, chứng cứ phạm tội vô cùng xác thực, không thể chối cãi. Walker cười nói: “Ngài nói đương nhiên là không sai.” Shazoi: “Nếu đã như vậy, lấy danh nghĩa cứu viện thành Comoy, Fernandez, Walker, dẫn dắt binh lính tiến đến công thành!” Cơ hội tốt trời ban. Vừa lúc bởi vì lần diễn luyện mùa đông này mà binh lính đã mang theo đầy đủ trang bị, có thể trực tiếp xuất phát từ núi Pal, thời gian cũng rút ngắn rất nhiều. Bọn họ sẽ công thành nhanh đến mức Beavis Eliot không kịp có bất kỳ phản ứng nào. Fernandez: “Thưa vâng, Bá Tước đại nhân!” Walker: “Thưa vâng, Bá Tước đại nhân!” Beavis Eliot căn bản không nghĩ đến Shazoi sẽ lâm thời quyết định dời buổi diễn luyện mùa đông lên trước một ngày. Hắn ta cũng không ngờ được địa điểm mai phục ẩn nấp mình cho là rất kín đáo lại dễ dàng bị binh lính Desinia phát hiện và tận diệt ngay lập tức. Khi kỵ sĩ canh gác cổng thành cả người dính đầy máu liều chết chạy về lâu đài báo tin, Beavis Eliot còn đang nhàn nhã thưởng thức rượu nho cùng Matthew Luke. “Bá Tước đại nhân! Không xong! Binh lính Visas đã tấn công vào thành Comoy...... Hiện tại đang thẳng tiến về phía lâu đài!” Kỵ sĩ thành Comoy phần lớn đã bị phái đi núi Pal mai phục, những người còn lại trong thành rất ít ỏi, gần như không chống cự được bao lâu đã bị công phá cửa thành. Binh lính thành Vias thế như chẻ tre tràn vào. “Xoảng!” một tiếng. Ly rượu bị ném xuống vỡ tan tành trên mặt đất. Matthew Luke không dám tin đứng dậy khỏi chỗ ngồi: “Ngươi nói cái gì?!" Beavis Eliot thậm chí càng mất kiểm soát hơn, ông ta nắm lấy khôi giáp của kỵ sĩ, thần sắc vặn vẹo tức giận quát: “Tại sao lúc này binh lính Visas lại xuất hiện ở đây?!" "Bọn họ không phải dự định ngày mai sẽ tiến hành diễn luyện mùa đông ở núi Pal sao?! Tại sao...... Những người khác đâu?! Còn những kỵ sĩ khác đâu?!” Kỵ sĩ khó khăn nói: “Không, không còn nữa......" Beavis Eliot choáng váng, tay buông lỏng, kỵ sĩ té ngã xuống đất. “Kế hoạch của người có sai sót!" Matthew Luke phẫn nộ chỉ trích. Beavis Eliot cũng không chịu thua, tức giận phản bác: "Đánh rắm! Là......" Âm thanh vó ngựa dẫm trên mặt đất bỗng chốc truyền đến từ xa. Vẻ mặt Beavis Eliot trở nên hoảng loạn: “Trốn, chúng ta mau chạy đi...... Hự!” Một mảnh máu huyết nóng hổi bỗng nhiên bắn tung tóe trên mặt Matthew Luke. Mọi thứ xảy ra quá đột ngột. Trong lúc không ai kịp phản ứng lại. Kỵ sĩ trưởng Dyna vẫn luôn đứng im lặng phía sau Matthew Luke, trong nháy mắt bỗng rút kiếm tiến ra, mũi kiếm sắc bén không chút do dự cắt qua yết hầu của Beavis Eliot...... Máu tươi phun đầy đất, khiến Matthew Luke và quản gia của Beavis Eliot không khỏi sững sờ. Ngay sau đó, mũi kiếm không hề dừng lại, một lần nữa đâm vào ngực của quản gia. "Ngươi, ngươi......” Quản gia cuối cùng trợn to hai mắt chết đi, cùng thi thể Beavis Eliot ngã xuống đất. Kỵ sĩ trưởng Dyna chuyển hướng sang Matthew Luke. Matthew Luke không nhịn được hoảng sợ lùi lại một bước: “Tại sao ngươi lại giết bọn họ?!" Khuôn mặt của kỵ sĩ trưởng Dyna bị mũ giáp che đậy, giọng nói trầm thấp nặng nề: “Hầu Tước đại nhân đã phân phó, một khi kế hoạch không thành công, để tránh cho âm mưu của ngài ấy và Bass Chris đại nhân bị lộ, không thể để lại tính mạng của bất kỳ ai. “Bá Tước đại nhân, ngài yên tâm, ta cũng sẽ không sống sót rời khỏi thành Comoy.” Nhìn tình hình trước mắt, bọn họ căn bản là không thể trốn thoát. “Không, ngươi dám!” Khoé mắt Matthew Luke như sắp nứt ra. Hắn ta nhìn tay cầm trường kiếm của kỵ sĩ trưởng Dyna không chút do dự chém xuống, vội vàng kinh hoảng mất kiểm soát nhào sang một bên trốn tránh, mũi kiếm lập tức đâm tấm thảm dưới chân hắn ta, âm thanh xé rách gần như vang lên bên tai. Matthew Luke không dám chần chừ, hắn ta nhanh chóng bò dậy chạy ra bên ngoài lâu đài. Kỵ sĩ trưởng Dyna vẫn đuổi phía theo không rời không bỏ. Hai người oan gia ngõ hẹp gặp phải Fernandez và Walker đang mang theo binh lính tiến vào lâu đài. Fernandez đội mũ giáp che kín nửa mặt, khuôn mặt kiên nghị thoáng chốc phản chiếu lại trong hai mắt Matthew Luke, cũng ánh vào đôi mắt của kỵ sĩ trưởng Dyna. Trong lúc nhất thời, hai người dừng lại bước chân. “Fernandez!” Âm thanh không dám tin tưởng của Dyna vang lên. Hắn ta thậm chí tháo bỏ mũ giáp xuống, lộ ra một khuôn mặt anh tuấn sạch sẽ, vừa mừng vừa sợ nhìn về phía Fernandez Edward. Dyna Prince là anh em chí cốt của Fernandez Edward. Hắn ta hiển nhiên không ngờ đến có thể gặp được huynh đệ cũ trước kia ở nơi này, từ sau khi Fernandez bị ban tội trở thành nô lệ, hắn ta đã nghĩ rằng bọn họ sẽ không còn cơ hội gặp lại nữa. "Fernandez!" Dyna Prince không thể kiềm chế được tiến lên ôm lấy đối phương, dùng sức vỗ mạnh vào lưng, thần sắc kích động vui mừng. Fernandez cũng đồng dạng rất cao hứng ôm lại, khuôn mặt không biểu tình hiếm khi lộ ra một nụ cười. Walker William nhếch khóe miệng: “Hai vị, có lẽ các ngươi có thể ôn chuyện sau." Dyna Prince lúc này mới nhận ra có gì đó không đúng. Tại sao Fernandez lại xuất hiện ở đây?! Hắn ta buông tay ra, cẩn thận quan sát đánh giá trên dưới bạn tốt, khi phát hiện trên người đối phương là khôi giáp chỉ có kỵ sĩ mới có tư cách mặc, không tự chủ được mở to hai mắt: "Fernandez, ngươi......” “Nói ra thì rất dài.” Fernandez trả lời. Hắn ta không có bỏ qua việc trước đó đã nhìn thấy Dyna cầm kiếm đuổi giết Matthew Luke, nhíu mày hỏi: “Tại sao cậu lại muốn giết hắn ta?" Dyna Prince thân là kỵ sĩ trưởng của Hầu Tước Bruno Grimm, tại sao lại xuất hiện ở nơi này?! Matthew Luke rốt cuộc cũng có cơ hội lên tiếng, âm dương quái khí nói: "Đó là mệnh lệnh của Bruno Grimm, cái tên đáng chết, tiểu nhân dối trá đó......” Lời còn chưa dứt. Dyna Prince đã nhanh chóng chĩa kiếm vào giữa cổ họng của Matthew Luke: "Câm miệng! Không được nói bậy về Hầu Tước đại nhân!” Sau đó, hắn ta lại nhìn về phía Fernandez, nói: “Tôi thực sự rất vui mừng khi có thể thấy cậu ở đây, Fernandez, nếu cậu có thể tốt như vậy, tôi cũng yên tâm.” “Hầu Tước đại nhân đã hạ lệnh cần phải giết chết Matthew Luke, sau đó tôi cũng sẽ cam nguyện chết đi, Đây là lòng trung thành của tôi với tư cách là một kỵ sĩ, tôi…” Matthew Luke hoảng loạn cắt đứt lời nói của Dyna Prince, la lớn: "Fernandez Edward! Ngươi đừng để hắn giết ta, ta có thể nói cho ngươi một việc, đó là chân tướng về cái chết của em gái ngươi!” —---- *Dù thắng dù thua thì người thiệt mạng vẫn là người dân, đọc sảng văn mà sòu ruột ghê. À mà, sao thiết lập bối cảnh phương Tây mà ông Bá Tước lại chửi đánh rắm ở đây, ơ kìa =))) *Lảm nhảm thêm một chút: Walk mất chức chánh cung nương nương nghen, người iu trời giáng tuổi gì với thanh mai trúc mã =)) giỡn chứ CP: hai mặt, cà lơ phất phơ hay giỡn dai công x mặt không biểu cảm quá khứ đau thương thụ is daz best. Là kỵ sĩ, lại còn vào thời đồng tính bị buộc tội nữa, combo ngược luyến tàn tâm ngược thân ngược tâm ngược hoàn cảnh có đủ. ( ´◡‿ゝ◡`)
0 Nhận xét