Lĩnh Chủ Cứ Mãi Mê Xây Dựng

Chương 17

Sau khi Matthew Luke nói xong.

Fernandez bỗng nhiên thay đổi sắc mặt: “Cái gì là chân tướng?! Em gái của ta chẳng lẽ không phải bị Quint Grimm giết chết sao?!” Quint Grimm chính là em trai của Bruno Grimm. Matthew Luke: “Em gái ngươi đương nhiên là do Quint Grimm giết chết.” “Nhưng các ngươi căn bản không biết Hầu Tước đại nhân mà các ngươi nguyện trung thành thực chất là một kẻ tiểu nhân ghê tởm như thế nào, hắn ta giả nhân giả nghĩa lại âm hiểm xảo trá! Hắn ta đã lừa gạt tất cả các ngươi!” Matthew Luke thở hổn hển, tim đập thình thịch liên hồi. Sau khi xác định Dyna Prince tạm thời sẽ không giết mình, hắn ta mới tiếp tục nói: “Ngươi thật sự nghĩ rằng Bruno Grimm là một kẻ lương thiện ư?” “Không, hắn ta không phải.” “Em gái của ngươi trước đó đã bị Bruno Grimm mê gian, sau lại bị ném đến chỗ ở của Quint Grimm trong tình trạng hôn mê bất tỉnh quần áo không chỉnh tề.” “Quint Grimm là một người lỗ mãng không có đầu óc, lại càng không phải một kẻ có nhân tính gì.” “Hắn ta đã nhốt em gái ngươi trong phòng tra tấn suốt năm ngày. Trong khoảng thời gian này, Bruno Grimm cũng đã ghé qua một lần, khi đó em gái ngươi vẫn không biết lúc đầu mình đã bị hắn mê gian, còn đáng thương thảm thiết cầu cứu Bruno Grimm…” “Kết quả có thể đoán được.” “Bruno Grimm giả vờ cứu nàng, cho nàng hy vọng, rồi ngay khi nàng sắp thoát khỏi ổ sói lại bắt nàng trở về… Cuối cùng, Quint Grimm đã chơi đùa nàng đến chết…” Xung quanh bỗng yên lặng như tờ. Đồng tử Fernandez sung huyết, hàm dưới cắn chặt, tay cầm vũ khí không ngừng run rẩy. Dyna Prince cũng hoàn toàn không thể giữ được vẻ mặt bình tĩnh, trường kiếm chậm rãi rơi xuống, mũi kiếm vô lực rũ trên mặt đất. Matthew Luke liếm liếm đôi môi khô khốc: “Bruno Grimm đã để Quint Grimm xử lý thi thể của em gái ngươi, ngụy trang thành bộ dáng đi ra ngoài không cẩn thận bị người khác tấn công.” “Nhưng không ngờ Quint Grimm lại là một phế vật làm việc lỗ mãng, không xử lý tốt thi thể, không chỉ khiến ngươi nhận ra chỗ bất thường mà còn có thể tra khảo đến trên người hắn ta…” “Đáng tiếc, Quint Grimm còn chưa kịp nói thêm mấy câu đã bị ngươi giết chết.” Trong lúc nhất thời, trong lâu đài yên tĩnh chỉ có thể nghe được tiếng thở dốc nặng nề áp lực của Fernandez. Matthew Luke lại tiếp tục xát muối lên miệng vết thương bị lột ra đến máu tươi đầm đìa của hắn. “Ngươi cho rằng Bruno Grimm không giết ngươi là bởi vì lòng tốt à?” Matthew Luke cười nhạt: “Không phải, chính xác là ngược lại. Hắn ta muốn giữ mình ở vị trí vô tội, biết rõ ngươi đã giết Quint Grimm, cũng tương đương với việc phản bội hắn ta, lấy tính cách của ngươi nhất định sẽ sống trong cảm giác tội lỗi, bị áy náy tra tấn, thậm chí không muốn sống tiếp nữa.” “Bruno Grimm muốn ngươi sống không bằng chết, kết quả cuối cùng sao có thể chỉ trở thành một kẻ nô lệ dễ dàng như vậy.” “Ngươi bị bán cho Gadayat không phải là mệnh lệnh của quan chấp hành, mà là do một tay hắn ta thao túng, hắn ta phái người đi, sau khi xác nhận ngươi đã bị quý tộc mua mới trở lại Gaynor.” Đáy mắt Matthew Luke tràn đầy vẻ trào phúng: “Bruno Grimm là kẻ dối trá đến cực điểm, trước mặt các ngươi thể hiện sự nhân đức và lòng từ bi, nhưng sau lưng lại coi thường các ngươi, nói tiện dân chính là tiện dân, hắn ta muốn như thế nào các ngươi cũng phải chịu đựng, thậm chí phải bò trên đất giống như một con chó…” “Rầm!” Fernandez rốt cuộc không thể khống chế được cảm xúc bạo nộ của mình, gào lên rồi chém thanh đại kiếm trong tay vào vách tường, trong nháy mắt để lại một vết lõm sâu hoáy, tranh ảnh và đất đá mảnh vụn rơi xuống trên mặt đất. Matthew Luke bị dọa run rẩy: “Ta, ta đã nói hết tất cả, ngươi đừng để Dyna Prince giết ta.” Hắn ta thầm nghĩ, chỉ cần có thể sống, đến lúc bị trục xuất khỏi Vương Thành Gadayat, hắn ta có cách cũng có đủ lợi thế để trở lại Gaynor. Dyna Prince lùi lại một bước, giao lại cho Fernandez xử lý. Trong đầu Dyna vẫn còn đang cảm thấy vô cùng khiếp sợ, hắn ta không dám tin tưởng những gì đang xảy ra, mấp máy môi vài lần cũng không thể nói được lời nào. Bàn tay Fernandez nắm chặt thanh đại kiếm, gân xanh nổi lên, hiển nhiên là đang cố gắng hết sức để kiềm chế cảm xúc của mình. Lúc này, có tiếng bước chân từ ngoài cửa truyền đến. Shazoi dẫn theo Judith đến nơi. Fernandez và Walker đi phía trước, cậu được bảo vệ ở sau. Nhưng vừa rồi cậu đã sớm đến đây, cũng nghe thấy “chân tướng” phun ra từ trong miệng Matthew Luke. Shazoi hỏi: “Nếu chân tướng của mọi việc đúng như những gì ngươi đã nói, vậy tại sao ngươi lại biết rõ ràng như vậy?” “Chẳng lẽ Quint Grimm không chút nào đề phòng mà nói tất cả cho ngươi biết?” Nghe vậy, ánh mắt Fernandez bỗng nhiên trở nên lạnh lẽo. Dyna Prince lại một lần nữa rút kiếm chỉ về phía hắn ta: “Ngươi cũng tham gia vào chuyện này?!” Matthew Luke không khỏi thay đổi sắc mặt. “Không, ta…” Thanh đại kiếm trong tay Fernandez đột nhiên chặn ngang cổ họng hắn ta, để lại một vết máu: “Nói!” Khuôn mặt Matthew Luke dần dần trở nên tái nhợt. Không cần giải thích thêm, đây mới chính là chân tướng. Mắt thấy sát ý trên người Fernando Edward càng ngày càng nặng. Matthew Luke kinh hoảng hét lên: “Không! Ngươi không thể giết ta!” “Ta có thể làm chứng! Việc ám sát Bá Tước Desinia thực chất là do Bruno Grimm và Bass Chris âm thầm cấu kết! Ta và Beavis Eliot chỉ là những kẻ đồng lõa dưới trướng bọn họ mà thôi, không có gì có thể có sức thuyết phục bằng lời khai của một Bá Tước!” Walker William nghe vậy, dùng kiếm ngăn Fernandez lại: “Ngươi không thể giết hắn, Matthew Luke phải trở thành nhân chứng đưa đến trước mặt Quốc Vương để lấy lại công đạo cho Bá Tước đại nhân.” Lồng ngực Fernandez phập phồng. Ngay lúc Dyna Prince nhịn không được muốn nói vài câu cho bạn tốt của mình, lại nhìn thấy hắn ta chậm rãi buông thanh đại kiếm trong tay xuống, khàn giọng nói: “Ta sẽ giữ lại mạng sống của hắn… vì Bá Tước đại nhân.” Dyna Prince không khỏi lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, đồng thời không chút dấu vết liếc nhìn Shazoi. Matthew Luke nhẹ nhàng thở ra. Đúng vào lúc này, Shazoi lại nói: “Giết hắn ta đi, Fernandez.” “Một ngày nào đó ta sẽ tự mình giải quyết Bass Chris.” “Dù sao hắn ta cũng là Công Tước, nắm quyền tài chính của Vương Quốc trong tay, Quốc Vương cũng không nhất định sẽ vì ta mà xử phạt Bass Chris như thế nào, hắn ta thậm chí chỉ cần tùy tiện tìm một lý do hoặc lấy một cái cớ nào đó để tự biện minh thì có khả năng cao Quốc Vương liền sẽ tránh nặng tìm nhẹ tìm cách xử lý.” “Thương gân nhưng không động cốt, không tất yếu phải để lại tính mạng của Matthew Luke.” “Trả thù đi, vì ngươi, cũng vì em gái của ngươi.” Sắc mặt Matthew Luke trở nên hoảng sợ. Walker William buông tay ra, cũng đứng ở phía sau Shazoi thể hiện thái độ của mình. Shazoi nói: “Chúng ta đi ra ngoài.” Cậu nói xong liền xoay người dẫn đầu rời khỏi lâu đài, để không gian lại cho Fernandez. Dyna Prince thấy thế, ném thanh kiếm trong tay xuống, tự giác trở thành tù binh, bị áp giải rời đi. Phía sau là tiếng kêu thảm thiết sợ hãi không thôi của Matthew Luke. Shazoi đứng trên mặt đất trống bên ngoài lâu đài, quay sang hỏi Walker: “Ngươi từng ở Vương Thành nhậm chức, cảm thấy Bass Chris là người như thế nào?” Walker: “Lòng dạ sâu sắc, mưu đồ không nhỏ.” “Bass Chris hiện giờ đang nhắm vào ngài, Bá Tước đại nhân nhất định phải thận trọng.” Shazoi: “Hắn ta ở Vương Thành làm đại thần tài chính, lãnh địa của hắn ta ở đâu?” “Lãnh địa của Bass Chris là Neramo, là thành thị sầm uất náo nhiệt nhất của Vương Quốc Gadayat, ở gần sông Volli bên cạnh Vương Thành.” “À.” Shazoi lại quay đầu nhìn sang hướng Dyna Prince đang bị trói hai tay: “Ngươi biết rõ số phận của mình sẽ như thế nào không?” Dyna Prince: “Ta biết rất rõ ràng.” Hắn ta tuy rằng nghe lệnh hành sự, nhưng cũng đã giết chết một vị quý tộc, bất luận là xử tử tại chỗ hay bị đưa về Vương Thành lãnh án, đều là số phận mà hắn ta sắp phải tiếp nhận. Dyna Prince không có chút nào oán hận. “Ta có thể hỏi ngài một việc không?” Dyna Prince đột nhiên nói. Shazoi: “Ngươi hỏi đi.” Dyna Prince: “Ban đầu Fernandez…. có phải bị ngài mua về từ trong tay người Gaynor không?” “Không phải, hắn là do ta tiêu phí một đồng vàng mua từ trong tay của một quý tộc khác.” “Ngài vì sao lại…… Ý ta là, ngài có phải đã biết cậu ấy từng có thân phận như thế, cho nên mới……” “Không biết, ta mua Fernandez là bởi vì lúc đó hắn ta sắp bị người bên đường đánh chết.” Shazoi nói: “Ngươi muốn hỏi có phải là Fernandez đã thoát ly khỏi thân phận nô lệ hay không?” Dyna Prince gật đầu. Shazoi: “Hắn đã thoát ly.” Biểu cảm của Dyna Prince hơi thả lỏng, có một loại cảm giác “có thể an tâm tìm chết”. Lúc này, Fernandez Edward cầm theo thanh đại kiếm nhuốm máu đi ra. Hắn ta quỳ một gối xuống đất trước mặt Shazoi, đặt đại kiếm bên cạnh người, cúi đầu nói: “Bá Tước đại nhân, tôi xin bày tỏ lòng biết ơn với ngài, từ hôm nay trở đi, tính mạng của tôi sẽ giao phó vào tay ngài.” “Sáng Thế Thần tại thượng, ngài có quyền quyết định sinh tử của tôi, nếu có vi phạm, hãy để ma quỷ mang linh hồn của tôi đi, từ đây trầm luân bên trong vực sâu vô tận.” Fernandez cúi đầu thật sâu, tư thế khiêm tốn lại hèn mọn: “Nhưng tôi muốn khẩn cầu ngài một việc, xin hãy tha mạng cho Dyna Prince.” Dyna Prince: “Fernandez, cậu không cần phải như vậy, tôi đã tiếp nhận vận mệnh của mình, đây đều là hình phạt đúng tội.” Shazoi: “Nếu quyết định của ta không phải là kết quả ngươi mong muốn, Fernandez, ngươi sẽ sinh ra lòng oán hận ư?” Fernandez ngẩng đầu: “Tôi xin thề trước Sáng Thế Thần!” “Tôi sẽ không giữ lại một chút nào, nguyện phụng hiến cả tấm lòng trung thành cho ngài, tôi tôn trọng bất luận quyết định nào của ngài, tuyệt đối không có chút oán hận!” Fernandez sẽ không bao che cho sai lầm mà Dyna Prince đã phạm phải. Nhưng dù sao đối phương cũng là bạn tốt của hắn ta. Fernandez không thể trơ mắt nhìn Dyna bị vấn tội mà chẳng làm gì, ít nhất việc cầu tình cho Dyna là điều duy nhất hắn ta có thể làm vào lúc này. Shazoi nhìn về phía Dyna Prince: “Ngươi vẫn nguyện trung thành với Bruno Grimm ư?” Dyna Prince nhíu mày: “Không, vĩnh viễn cũng sẽ không.” Gã ta khiến hắn cảm thấy ghê tởm. “Một khi đã như vậy, ngươi có thể đổi người để trung thành, chẳng hạn như ta.” Dyna Prince ngạc nhiên. Fernandez không thể kìm được sự vui mừng. Shazoi: “Nhưng ta sẽ tước đi thân phận kỵ sĩ trưởng, để ngươi từ một người lính bình thường đi lên, ngươi có phản đối gì không?” “Không, đương nhiên không có, cảm tạ sự nhân từ của đại nhân!” Dyna Prince nói. Shazoi nhìn về phía Fernandez: “Ta nghĩ rằng việc báo thù của ngươi vẫn chưa kết thúc, nhưng giết chết Bruno Grimm cũng không phải việc dễ dàng.” “Một Hầu Tước không phải là người mà ngươi có thể lay động. Hãy kiên nhẫn chờ đợi, Fernandez, ta hứa một ngày nào đó sẽ để Bruno Grimm chết dưới lưỡi kiếm của ngươi, đứng dậy đi.” Cậu cũng sẽ không bỏ qua Bass Chris. Fernandez ánh mắt lóe lên, hồi lâu sau mới đáp: “Thưa vâng, Bá Tước đại nhân.” Binh lính của Visas đột nhiên tấn công cổng thành Coomy, bình dân và nô lệ của Comoy trong lòng vô cùng hoảng sợ. Ngay sau đó, chỉ trong vòng một ngày, Lĩnh chủ thành Comoy đã tử vong. Beavis Eliot và Bá Tước Gaynor bị cáo buộc cấu kết với nhau, tội danh nhanh chóng truyền khắp toàn thành thị. Lại qua một vài ngày nữa, khi công văn gửi đến trước mặt được Quốc Vương chính thức phê chuẩn, bọn họ lại một lần nữa nghênh đón tân Lĩnh chủ đại nhân —— Bá Tước Desinia. Người dân trong thành Comoy sau khi nghe tin đều vui mừng khôn xiết, không thấy một chút nào thương tâm về cái chết của nguyên Lĩnh chủ. Các kỵ sĩ bị bắt giữ ở núi Pal cũng bị áp giải đến Vương Thành, nhưng nửa đường lại bị người thừa dịp đêm tối giết sạch, thi thể cũng bị thiêu hủy sạch sẽ. Chỉ có công văn xin thành Comoy trở thành tân lãnh địa của Desinia là được gửi đến Vương Thành. Lão Quốc Vương rất nhanh đã phê chuẩn đồng ý. Trên giao diện hệ thống, bản đồ lập thể của thành Comoy lập tức được thắp sáng, phía trên cũng nhanh chóng rải xuống những cánh hoa hồng phấn. Hệ thống 098: [Chúc mừng ký chủ, lãnh địa lại một lần nữa được mở rộng, rải hoa rải hoa ~] —- *Cách tui xếp xưng hô: -Cấp dưới với cấp trên: tôi - ngài -Cấp trên với cấp dưới/ người xa lạ: ta - ngươi -Bạn bè cùng trang lứa/ thân thiết: cậu - tôi. Edit 2 tiếng, beta ngồi xếp lại câu cho thuận tai nửa tiếng, tìm ảnh thêm nửa tiếng =)) Nói chứ sau bao nỗ lực, toi đã tìm ra (lụm trên P) một bức ảnh khá giống với em gái của anh Fer trong tưởng tượng của toi, toi rất ghê tởm những thứ liên quan tới vấn đề c***g h***, mặc dù là trong truyện nhưng mà vẫn tức cái lồng ngực. Tìm một bức ảnh cho em, hy vọng em bé, và những nạn nhân trên thế giới vẫn mãi xinh đẹp như thuở ban đầu, một đời suôn sẻ <3.


Chương Trước Mục Lục Chương Sau