Lĩnh Chủ Cứ Mãi Mê Xây Dựng

Chương 3


(Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa: Cánh đồng muối)

Ba ngày trôi qua, trong lâu đài, mức độ tán thành của các người hầu dành cho Shazoi lại một lần nữa tăng lên một cách đáng kể. Sau khi giá trị danh vọng cuối cùng cũng tăng đến 20 điểm, Shazoi ngay lập tức đổi lấy quyển [Hướng dẫn chi tiết về phương pháp phơi muối từ nước biển]. [Đinh, đổi thành công, đang tiến hành xử lý tải xuống... Tải xuống thành công. [Hướng dẫn chi tiết về phương pháp phơi muối từ nước biển] đã được bảo tồn trong hộp thư vũ trụ người que của ký chủ, có thể đọc bất cứ lúc nào.] —— Quyển [Hướng dẫn chi tiết về phương pháp phơi muối từ nước biển] chỉ có ba trang nội dung được xếp chung một danh sách với bản đồ vị trí chi tiết của quặng nhựa đường tự nhiên. Shazoi tận dụng thời gian đi ngủ buổi tối để nghiên cứu tài liệu một cách kỹ lưỡng, sau khi hiểu rõ mới chuẩn bị đầy đủ cách thực hiện phương pháp phơi muối này mà không quá đột ngột. Sau khi chuyển phòng thí nghiệm luyện kim thuật lên trên gác mái, mỗi ngày Shazoi gần như dành hơn một nửa thời gian ở đó. Kết quả là, bên trong lâu đài bắt đầu lan truyền tin đồn tiểu Bá Tước cũng không chống đỡ nổi mị lực kỳ diệu của luyện kim thuật, bắt đầu trầm mê giống như lão Bá Tước trước đó. Trong phòng bếp, các đầu bếp đang bận bận rộn rộn chuẩn bị cho bữa trưa sắp tới. Hai đầu bếp nữ thì thầm nói chuyện với nhau. Một người kể về thói quen kỳ quặc của Bá Tước, từ nhỏ đã không muốn ăn cháo hay mì mà chỉ thích trái cây nướng, cho đến hôm nay lại yêu cầu một lọ muối vại từ đầu bếp. "Đầu bếp Fel thương tâm gần chết, ông ấy chỉ còn dư lại hai lọ muối, nhưng cũng không dám ngăn cản... " "Tiểu Bá Tước đại nhân muốn muối vại để làm gì?" "Ai mà biết được, chắc là tò mò thôi. Hôm trước, tiểu Bá Tước đại nhân còn hỏi tôi giá của một lọ muối vại là bao nhiêu nữa." Ngay lúc đó, đầu bếp Fel đập mạnh vào chiếc bát và hét lên: "Còn nói chuyện cái gì đấy! Mau dọn bàn! Nếu để trễ thời gian Bá Tước đại nhân dùng bữa thì các người có chịu trách nhiệm nổi không!" Đầu bếp nữ vội vàng im lặng và bắt tay vào công việc. Sau khi dùng bữa trưa, Shazoi trở lại gác mái. Nhờ được sắp xếp hợp lý, gác mái giờ đây đã trở nên sáng sủa hơn rất nhiều, các thiết bị và đồ đựng vật thí nghiệm được cất gọn gàng trong các ngăn tủ, còn những vật dụng cần chú ý tránh ánh sáng cũng được đặt ở các góc tối có bóng râm. "Judith, ngươi có biết muối được tạo ra như thế nào không?" Shazoi ngồi ở trên ghế nhẹ nhàng đung đưa chân nhỏ. Thoạt nhìn cậu có vẻ rất tò mò với cách thức tạo ra muối, đôi mắt màu caramel sáng lấp lánh, cầm lọ muối vại hôm nay vừa lấy được trong tay lắc qua lắc lại, muối viên tương đối thô to ở trong lọ va vào nhau tạo ra tiếng sàn sạt. Judith đáp: "Ngao muối, thưa Bá Tước đại nhân, dùng ống gỗ để dẫn nước muối rồi đun sôi trong các chảo sắt hoặc nồi chì." "Lọ muối vại trong tay ngài là do thương hội Nagabi bán ra.” "Thương hội Nagabi?" Shazoi nhìn vào hình ảnh khắc trên lọ muối: hai người mặc quần áo sạch sẽ đứng thẳng, một người cầm tiền, một người cầm hàng hóa, đang giao dịch với nhau. Rõ ràng, đó là biểu tượng của thương hội Nagabi. Judith tiếp tục giải thích: "Thương hội Nagabi thuộc về Đế Quốc Anas.” “Ở giữa Anas có hồ nước mặn Betara, hồ nước mặn lớn nhất của Đế Quốc. Vì vậy nên thương hội Nagabi gần như nắm giữ khoảng 6 phần của thị trường lưu thông muối.” Muối là một nhu yếu phẩm, và bán muối cũng mang lại nguồn lợi nhuận kếch xù. Thương hội Nagabi còn được Vương thất Đế Quốc Anas âm thầm bảo vệ, vì thế giá muối vẫn luôn cao ngất ngưỡng và không có dấu hiệu giảm xuống. Đây cũng là lý do vì sao khi thấy Shazoi liên tục lấy đi ba bốn lọ muối, đầu bếp Fel liền đau lòng đến mức muốn chết. "Chỉ có phương pháp ngao muối thôi sao?" Shazoi hỏi. "Tôi nghĩ vậy, thưa ngài." Judith đáp. "Còn phơi muối thì sao?" Shazoi giống như vô tình mà chỉ về phía bàn dài bên cạnh cửa sổ. Trên bàn dài bày ra bốn cái khay vuông nhỏ bằng gỗ, mỗi cái rộng khoảng nửa thước và có đế cạn. Tất cả muối lấy trước đó đều được chia vào các khay này để từ từ hòa tan. Hôm nay nhìn lại, lượng nước trong bể đầu tiên cho muối vào sớm nhất đã giảm dần, vậy mà lại ngưng kết ra những khối muối rất nhỏ. "Phụ thân có để lại một quyển Sổ tay luyện kim ghi chép quá trình ông ấy tìm kiếm thử xem trong nước biển có tồn tại kim loại hay không. Trong đó có nhắc đến việc nếu nước biển được phơi nắng đến mức độ nhất định, thì sẽ xuất hiện muối viên." Shazoi hai tay ôm lấy lọ muối, cẳng chân ngắn nhỏ cũng ngoan ngoãn đặt lại cạnh nhau, nghiêng đầu vô cùng ngây thơ, hỏi: "Judith, chúng ta có thể thử phơi muối nước biển không?" "Chỉ cần có muối thì có thể bán đi, đến lúc đó ta sẽ có rất nhiều rất nhiều tiền!" Matt Desinia đúng thật là đã để lại một cuốn Sổ tay luyện kim. Dù sao dành nhiều năm nghiên cứu như vậy cũng không phải không thu hoạch được gì. Ít nhất thì việc tìm kiếm kim loại trong nước biển là thật, chẳng qua kết quả cuối cùng không như mong đợi mà thôi. Shazoi đã giả mạo một số ghi chép về việc phơi muối từ nước biển trong quyển Sổ tay luyện kim. Hành động lót đường trong những ngày qua của Shazoi đã khiến những người hầu trong lâu đài thuận lý thành chương mà tin rằng: tiểu Bá Tước đã bắt đầu hứng thú với luyện kim thuật → bắt đầu nghiên cứu Sổ tay luyện kim lão Bá Tước để lại → sinh ra tò mò với việc làm thế nào để tạo ra muối – tiến hành thí nghiệm. Judith khẳng định: "Tất nhiên là tuân theo ý nguyện của ngài." Các thợ thủ công được triệu tập tới lâu đài, sau khi trải qua nhiều cuộc họp bàn thương thảo và không ngừng điều chỉnh, cuối cùng đã xây dựng thành công một cánh đồng phơi muối tương đối hoàn chỉnh ở ven bờ phía Đông biển Cogit. Khi Shazoi bắt đầu thử nghiệm tính khả thi của phương pháp phơi muối, không ít người hầu tỏ ra nghi ngờ. Sao nước biển lại có thể phơi ra muối được? Tiểu Bá Tước đại nhân nhất định đang nghịch ngợm mà thôi. Xem đi, sau khi thất bại thì ngài ấy sẽ không đụng đến nữa đâu. Nhưng khi thời gian từ từ trôi qua, bọn họ bắt đầu phát hiện mọi chuyện chẳng hề giống như lúc đầu tưởng tượng, thí nghiệm lung tung rối loạn mà không thu được kết quả gì. Bọn người hầu mắt tròn mắt mà nhìn nước biển được dẫn vào một cái ao, trải qua một đoạn thời gian bắt đầu bốc hơi, sau đó lại dẫn nước vào ao khác để tiếp tục quá trình phơi nắng. Đợi thêm một khoảng thời gian nữa, nước biển vậy mà lại dần dần kết tinh thành những hạt màu trắng. “Muối! Là muối thật sao!” Tiếng hét thất thanh không thể tin nổi vang lên. Không ai dám tin rằng chỉ dựa vào mấy cái ao mà có thể thu được số lượng muối ăn khổng lồ như vậy. Mặc dù trước mắt số muối thu được vẫn còn hơi thô ráp, nhưng sau khi tiến hành thêm một bước gia công tinh luyện nữa thì loại muối này thậm chí còn tinh tế hơn cả những gì mua được ở bên ngoài. Hơn nữa, quá trình ngao muối vừa hao phí sức người vừa tiêu tốn sức của. Nhưng phương pháp phơi muối từ đầu đến cuối đều chỉ dựa vào việc dãi nắng dầm mưa, phí tổn gần như có thể bỏ qua. Đầu bếp Fel nhìn hàng chục vại muối tinh trước mặt lại muốn khóc. Nhưng lần này là khóc vì vui sướng. Sau khi "thí nghiệm" thành công, Judith nói với Shazoi về tầm quan trọng của việc kiểm soát muối đối với Hoàng thất. Hoàng thất không có khả năng bỏ qua lợi nhuận khổng lồ từ việc kiểm soát muối. Dù muối có thể được bán thông qua thương hội, nhưng Hoàng thất vẫn muốn âm thầm kiểm soát thêm một phần. Nhìn vào tình hình hiện tại của Visas, nó chẳng khác gì một con chim non chưa đủ lông đủ cánh. Cho dù có cố gắng mở rộng cơ thể đến đâu cũng chẳng thể tự bảo vệ được "tài bảo" khổng lồ phía sau mình. Thêm vào đó, kế hoạch ban đầu của Shazoi vốn là đưa phương pháp sản xuất muối biển cho Quốc Vương như một "lễ vật" để đổi lấy quyền kiểm soát lãnh thổ của núi Pal. Dù sao biển Cogit dọn không được, múc cũng không hết. Shazoi nhiều nhất chỉ là nhượng lại phần lớn lợi ích từ việc bán muối cho Quốc Vương, nhưng quá trình sản xuất muối vẫn sẽ diễn ra tại Visas như cũ, tương đương với việc sau một vòng dạo chơi, muối lại trở về trong tay cậu. Chủ động nhượng lại bao giờ cũng có lợi hơn là bị ép phải từ bỏ. Năm rộng tháng dài. Shazoi tự tin mình có thể phát triển Visas trở thành thành thị trọng điểm cũng như con đường chính yếu kiểm soát thị trường muối của Vương Quốc Gadayat. Shazoi nói: "Judith, ta muốn đích thân đến Vương Thành." Sáng sớm, ánh mặt trời rực rỡ chiếu xuống từng tia nắng lấp lánh sắc vàng, hòa với tiếng chim biển kêu vang, đoàn xe của Desinia khởi hành về phía Vương Thành Kaais của Gadayat. Cờ hiệu bụi gai hoa hồng trên đỉnh xe ngựa tung bay, theo sau là những thợ thủ công từng xây dựng cánh đồng phơi muối, cùng một đội kỵ sĩ ở phía trước và sau cùng bảo vệ an toàn cho lĩnh chúa. Sau khi vượt qua dãy núi Pal, vùng lãnh thổ gần Visas nhất là thành Comoy. Lĩnh chủ của thành Comoy cũng là một vị Bá Tước – Beavis Eliot, một người đang ở độ tuổi tráng niên. Cùng là Bá Tước, nhưng thành Comoy giàu có hơn so với Visas nhiều, diện tích lớn hơn, dân cư cũng càng đông hơn. Thậm chí, trong tay Bá Tước Beavis Eliot còn sở hữu một đội kỵ binh tinh nhuệ kiêu dũng. Khi đi qua thành Comoy, Shazoi cảm nhận rõ rệt được sự chênh lệch giữa hai thành. Cậu có chút muốn ăn chanh... Sau khi đi qua thêm ba thành phố lớn, đoàn xe đã đến Vương Thành Kaais. Gadayat là một Vương Quốc có diện tích không quá lớn, nên thời gian di chuyển trên đường cũng không quá lâu. Sau khi tiến vào Vương Thành, họ rất nhanh đã có cơ hội yết kiến Quốc Vương. Lão Quốc Vương Duke Patch có chút họ hàng xa với Shazoi Desinia. Biểu muội của Quốc Vương đời trước đã gả cho tổ phụ của cậu. Lão Quốc Vương đương nhiệm cũng ở độ cùng độ tuổi với phụ thân của Shazoi, dưới gối đã có một vị Vương tử cùng hai nàng công chúa. Ông thích mỹ nhân, không quá xuất sắc trong việc cai trị nhưng cũng không đến mức tồi tệ, là một thân sĩ hiền lành, không quá độc ác tàn bạo. Có thể nói, tính cách của lão Quốc Vương Duke Patch cũng đã được Shazoi xem xét kỹ lưỡng khi lập ra kế hoạch. Khi Shazoi tiến vào đại sảnh, lão Quốc Vương đang cùng đại thần tài chính Bass Chris thảo luận chính sự. Phát hiện Shazoi tiến vào, Quốc Vương giơ tay ra hiệu, Bass Chris thấy thế liền đứng sang một bên chứ không rời đi. Lão Quốc Vương hỏi: “Ngươi mang lễ vật gì đến đây?” “Bệ hạ, lễ vật nằm ở bên trong.” Shazoi dâng một tấm da dê lên, trên đó ghi chép lại phương pháp phơi muối biển và kết quả thí nghiệm. Lão Quốc Vương vô cùng kinh ngạc, ra hiệu cho người hầu đi xuống tiếp nhận lễ vật. Ông vẫn nhớ rõ Desinia, sau khi Matt Desinia đột ngột qua đời cũng từng phái người đi an ủi. Việc Shazoi Desinia bất ngờ đến đây cũng khiến ông nghi hoặc, nhưng sau khi đọc xong nội dung trên tấm da dê, sự nghi ngờ này nhanh chóng chuyển thành niềm vui mừng khôn xiết. Ông thậm chí còn đứng bật dậy khỏi Vương tọa, gương mặt đầy kích động. “Bệ hạ?” Bass Chris nhíu mày thắc mắc. Lão Quốc Vương lấy lại bình tĩnh, đưa tấm giấy da dê cho vị đại thần được mình yêu quý: “Chris, ngươi xem thử.” Shazoi cũng tò mò quay đầu lại. Vị đại thần tài chính này có mái tóc nâu, đôi mắt xanh lục, khuôn mặt vô cùng nghiêm nghị, lông mày nhếch lên, cánh mũi to rộng, thoạt nhìn rất khó gần. Sau khi xem xong nội dung trên tấm da dê, ngoài một thoáng ngạc nhiên xuất hiện trên gương mặt, Bass Chris rất nhanh đã lấy lại vẻ điềm tĩnh, ánh mắt sắc bén tràn ngập tinh quang nhìn chằm chằm vào Shazoi. “Ngươi chắc chắn đây là sự thật?” Shazoi giả vờ thành bộ dáng như bị ông ta dọa, hơi khiếp sợ gật gật đầu: “Đúng vậy, ta còn mang theo mẫu muối thí nghiệm.” Judith liền dâng lọ muối trong tay lên. Lão Quốc Vương gấp không chờ nổi nhận lấy từ trong tay người hầu. Ông mở nắp bình muối tinh, đổ một ít hạt muối trắng như tuyết ra lòng bàn tay, sau khi xem xét kỹ lưỡng, nhặt một ít cho vào trong miệng, vẻ vui mừng càng hiện sâu hơn: “Là muối!” Lọ muối lại tiếp tục được chuyển giao cho Bass Chris. Sau khi kiểm tra kỹ càng, Bass Chris liền hỏi Shazoi một vài vấn đề. --- Không ngoài dự đoán là những câu như “Ngươi phát hiện ra điều này bằng cách nào?”, “Còn ai biết về chuyện này?” và cuối cùng là “Hiến tặng phương pháp sản xuất muối biển cho Quốc Vương, ngươi muốn nhận lại thứ gì?” Shazoi trả lời tất cả một cách thành thật. Khi được hỏi đến vấn đề cuối cùng, cậu đan hai ngón tay nhỏ vào nhau, đặt ở trước ngực, hai bầu má trắng nõn hiện lên vệt đỏ ửng, âm thanh còn vương chút giọng sữa ngượng ngùng đáp: “Ta muốn lãnh địa được mở rộng thêm một chút.” Tác giả có lời muốn nói: Shazoi: Các người mau nhìn tui nè, vừa ngốc vừa bạch lại vừa ngọt!

Chương Trước Mục Lục Chương Sau