Trứng Nhân Ngư Bảo Hộ Cấp Một Tinh Tế
Chương 14
Cục đá đen trong tay nhẹ nhàng động đậy, Phong Bất Yếm nhíu mày rồi từ từ thả lỏng: “Không sao chứ?”
Cục đá đen càng lắc lư mạnh hơn, thậm chí còn cố gắng muốn xoay tròn một vòng trong lòng bàn tay hắn, giống như muốn chứng minh rằng nó vẫn ổn chán.
Phong Bất Yếm cười một tiếng, kéo tấm chăn dày trên giá tạo thành một cái tổ nhỏ tạm thời trên bàn rồi đặt cục đá vào đó.
“Đã không sao thì ở đây bồi ta làm việc một lúc.” Phong Bất Yếm vỗ vỗ nhẹ vào xác đá bên ngoài vỏ trứng. “Một lát nữa sẽ đưa mày đến một nơi thú vị.”
Cục đá đen lắc lư một chút như đang trả lời, rất nhanh đã ngừng lại.
Trong vỏ trứng, người cá nhỏ cuộn người thành một cục trong nước, cuối cùng cũng không chịu nổi cơn buồn ngủ mà nhắm mắt nặng nề đánh một giấc.
Phong Bất Yếm hạ mi mắt xuống, đang chuẩn bị quay lại công việc thì thực tế ảo Tinh Võng đột nhiên gửi đến một thông báo từ cửa hàng sửa chữa cơ giáp Sơn Thạch.
Lúc này có thông báo liên quan đến cửa hàng sửa chữa Sơn Thạch chắc chắn có không tránh khỏi quan hệ với 'Đại sư Lâm Gian'.
— Sự thật cũng gần như vậy.
Long Nham gần như cùng lúc xuất hiện trước mặt Phong Bất Yếm, hiển nhiên cũng nhận được thông báo từ Tiểu Hắc Tứ.
Nhưng điều khiến Phong Bất Yếm không nghĩ tới chính là, sau khi bị Tiểu Hắc Tứ gọi lên Tinh Võng, hắn lại có thể nghe được tin tức như thế này.
“…… Hai ngày hoàn thành mười bốn nhiệm vụ? Hơn nữa tất cả đều là sửa chữa từ xa bằng tinh thần lực?”
Tiểu Hắc Tứ gật gật đầu, phóng to danh sách nhiệm vụ mà Sở Thời Thời đã đệ trình lên trên màn hình: “Tôi đã kiểm tra lại những nhiệm vụ này, xác nhận tất cả đều đã hoàn thành.”
Hơn nữa chất lượng hoàn thành vô cùng cao.
Long Nham kinh ngạc cảm thán: “Á đìu! Đây là đãi lão nhà ai vậy? Tại sao trước đây chưa từng nghe nói đến?”
Phong Bất Yếm lật xem ký lục nhiệm vụ, nhíu mày đầy trầm tư.
Cửa hàng vừa mới khai trương nên lượng khách cũng không có bao nhiêu. Những ủy thác thực sự đến từ khách hàng chỉ có năm cái, hơn nữa đều là nhiệm vụ khá đơn giản dưới cấp C.
Các nhiệm vụ còn lại đều là do Phong Bất Yếm nặc danh treo lên Bảng thông báo của cửa hàng, mục đích để thăm dò năng lực của vị đại sư Lâm Gian này.
Hắn biết rằng năng lực của vị đại sư này chắc chắn vượt xa những gì đối phương đã thể hiện trong buổi phỏng vấn nhưng hắn hoàn toàn không ngờ tới, đối phương lại mang đến cho hắn kinh hỉ lớn như vậy.
Phong Bất Yếm thật sự có chút tò mò, rốt cuộc thân phận thực sự ẩn giấu dưới cái đầu gấu trúc kia là gì.
“Vẫn còn một nhiệm vụ cuối cùng.” Hắn đột nhiên lên tiếng: “Xem thử cậu ấy hoàn thành thế nào đi.”
Nhiệm vụ cuối cùng tất nhiên cũng chính là thứ mà hắn đặc biệt chuẩn bị cho đối phương, đồ vật cần sửa chữa chính là thứ mà hắn đã nhờ Phương Luật mang về từ phân bộ Cơ Giáp Thợ Săn ở Hiệp Hội vài ngày trước.
Phong Bất Yếm hơi nhếch môi cười, sự hứng thú ở đáy mắt cũng càng sâu hơn.
—-
Sở Thời Thời là bị đánh thức bởi âm thanh thông báo từ hệ thống Tinh Võng.
“Cửa hàng sữa chửa cơ giáp Sơn Thạch đã chuyển khoản 94.098.66 tinh tệ vào tài khoản tạm thời có số đuôi 6688 của bạn…”
Nhân ngư đuôi xanh nhỏ giật mình một cái, tỉnh táo ngay lập tức, kích động đến mức quẫy đuôi loạn lên: “Tiểu Bá ơi! Chúng ta có tiền rồi!”
Linh Linh Bá cũng đầy hưng phấn nói: “Ký chủ! Chúng ta có điểm tích phân rồi!”
“Nhanh lên nhanh lên, đổi tinh tệ thành tích phân Thương Thành đi, tui muốn mua cá khô nhỏ!” Sở Thời Thời vui vẻ bơi một vòng trong nước: “Đã ăn bánh bao cả tuần rồi, miệng cũng không nếm ra vị gì nữa rồi.”
“Được rồi!” Linh Linh Bá mở ra giao diện Thương Thành của hệ thống: “Cá khô đặc chế nguyên vị từ Đế quốc Đại Dương Atorres, giá bán lẻ 500 tích phân một phần, có xác nhận đổi hay không?”
“Xác— ê đợi đã.” Người cá nhỏ đang không ngừng xoay tròn đột ngột dừng lại: “Bao nhiêu tích phân cơ?”
Linh Linh Bá do dự: “…… Năm trăm?”
Sở Thời Thời: “……”
Nếu cậu nhớ không nhầm, tỷ lệ quy đổi giữa tinh tệ và tích phân Thương Thành là 100:1, nói cách khác, hiện tại cậu chỉ có 940 tích phân.
Một phần cá khô nhỏ đã chiếm hơn một nửa tiền lương của cậu… Cái con cá khô nhỏ Atorres này rốt cuộc là cá khô gì mà có giá trên trời vậy hả?!
“Tiểu Bá.” Nhân ngư đuôi xanh nhỏ ưu sầu vỗ đuôi: “Tui thấy bánh bao cũng ngon mà, lấy cho tôi thêm một túi bánh bao đi.”
Linh Linh Bá nhìn vào số dư hiện tại của ký chủ rồi lại nhìn thoáng qua định giá cá khô nhỏ, lập tức bỏ qua ý định khuyên bảo thuyết phục.
Đồ ăn quá đắt đỏ, bọn họ vẫn nên tiết kiệm chi tiêu thôi.
Chỉ là cuối cùng Sở Thời Thời cũng không tiếp tục ăn bánh bao trắng. Trong danh sách hàng giảm giá của Thương Thành hệ thống hôm nay có bán một phần bánh mì sắp hết hạn.
Mười loại bánh mì khác nhau chỉ cần ba điểm tích phân. Tuy là còn chưa đầy ba ngày nữa sẽ hết hạn nhưng chỉ có mười cái bánh thôi mà, Sở Thời Thời cảm thấy trong ba ngày cậu nhất định sẽ ăn xong.
Linh Linh Bá nhỏ giọng lẩm bẩm: “Mười bốn nhiệm vụ chỉ được chín trăm tích phân, hình như cũng không có lời lắm.”
Nhân ngư nhỏ thật ra cũng không mấy để tâm, hai tay đang bưng bánh mì mới mua ăn vô cùng vui vẻ.
“Dù sao cũng đều là nhiệm vụ cấp thấp, cái cao nhất cũng chỉ mới cấp B, lại chỉ có hai cái.” Cậu nói: “Hai nhiệm vụ cấp B và hai nhiệm vụ cấp C, còn lại toàn bộ đều là nhiệm vụ dưới cấp D. Có thể một hơi kiếm được hơn chín mươi nghìn tinh tệ, thật ra mà nói thì mức định giá mà người ủy thác đưa ra cũng khá cao.”
Ít nhất trong thế giới trước đây của cậu, nếu hoàn thành những nhiệm vụ tương tự thì sau khi trừ đi phần trăm cho các tổ chức liên quan, số tiền tới tay tối đa chỉ khoảng ba mươi bốn mươi nghìn tinh tệ.
Trong hai ngày có thể kiếm được hơn chín vạn, đối với nhân ngư nhỏ hiện tại không xu dính túi mà nói, đã là một khoản tiền khổng lồ.
“Nhiệm vụ cuối cùng còn lại trên tay tui là nhiệm vụ cấp A, tiền thưởng ước chừng khoảng hơn một trăm nghìn.” Sở Thời Thời tranh thủ nhìn thoáng qua vào bảng nhiệm vụ: “Một nhiệm vụ này đã tương đương với tất cả các nhiệm vụ trước đó đã làm. Chỉ là nhiệm vụ này có hơi phức tạp, không thể hoàn thành trong hai ba ngày được.”
Thời điểm nhìn thấy nhiệm vụ cấp A này, Sở Thời Thời cũng hơi ngạc nhiên một lúc.
Dù sao cửa hàng sửa chữa Sơn Thạch chỉ là một cửa hàng mới mở, có thể nhận được nhiệm vụ cấp B cũng đã khá ngoài ý muốn rồi, vậy mà trong cửa hàng còn có một nhiệm vụ sửa chữa cấp A hiếm hoi.
Nhưng Tiểu Hắc Tứ trước đó đã nói rằng ông chủ của bọn họ có quan hệ rất rộng rãi. Nếu đây là sinh ý mà ông chủ kéo về cho cửa hàng, ngược lại cũng không quá kỳ lạ.
Nhân ngư nhỏ một bên suy tư một bên cắn một miệng đều là bánh mì.
Mặc dù bánh mì giảm giá của Thương Thành hệ thống đã sắp hết hạn nhưng hương vị vẫn rất ngon. Mùi bơ thơm lừng kết hợp với lớp caramel giòn tan, mỗi miếng bánh cắn vào trong miệng vừa mềm mại vừa thơm lại còn giòn rụm.
Sở Thời Thời đã ăn bánh bao trắng không có vị suốt vài ngày, lúc này gần như bị cái bánh mì ăn ngon làm xúc động đến rơi nước mắt, thậm chí cả đuôi cá cũng không khống chế được mà cuộn tròn liên tục.
Phong Bất Yếm nhận thấy cục đá đen có chút động tĩnh, cánh tay dài duỗi ra kéo nó từ cái tổ tạm thời tới trước mặt.
“Không chịu nổi nữa? Muốn ra ngoài chơi?” Hắn cố đoán suy nghĩ của viên đá đen: “Không ngờ mày nhỏ con mà tính tình lại nôn nóng như vậy.”
Cục đá đen lắc lư, cũng không biết là đồng ý hay phủ định.
Phong Bất Yếm thu hồi bảng công việc, nhét cục đá đen vào trong túi lông nhung mềm mại: “Nếu đã không kiên nhẫn như vậy thì đi thôi, dẫn mày ra ngoài chơi.”
Sở Thời Thời ghé vào vách ngoài trong suốt của vỏ trứng, có hơi chờ mong không biết Phong Bất Yếm sẽ dẫn mình đi đâu chơi.
Kiếp trước cậu là xã khủng, chớt ở trong nhà, cả đời cũng chưa từng đi đến những nơi đông người. Lần này có lớp vỏ trứng bảo vệ bên ngoài, Sở Thời Thời cảm thấy mình không còn chống cự việc đi ra ngoài như trước nữa.
…… Miễn là Phong Bất Yếm không giống như lần trước chen chúc giữa đám đông nữa.
Lần này Phong Bất Yếm thực sự không đưa cậu đến nơi nào đó đông người. Hắn cũng không để Phương Luật lái xe đưa mà mang theo cục đá đen đi đến sân bay nhỏ trong căn cứ.
Một cơ giáp màu bạc sáng bóng xen lẫn sắc xanh da trời xuất hiện từ giữa không trung. Sở Thời Thời trừng to mắt, đồng tử xanh lam phản chiếu hình dáng của cơ giáp cùng màu sắc.
Đường cong cơ giáp sắc bén lưu sướng, thân hình tràn đầy lực lượng, lớp vỏ bóng loáng dưới ánh mặt trời cùng đôi mắt máy móc màu xanh biển phảnh phất như chứa cả đại dương—
Sở Thời Thời không thể nhịn được mà khen ngợi: “Ngầu quá!”
Cơ giáp thân hình khổng lồ khụy một chân xuống đất, cửa khoang điều khiển ở phía trước ngực mở ra, như thể đang chào đón sự xuất hiện của chủ nhân.
“Đây là Hải thần Brunos.” Phong Bất Yếm nói, như thể đang giới thiệu bạn đồng hành của mình cho cục đá đen trong tay.
Quả nhiên là Brunos! Sở Thời Thời nghĩ thầm. Trong nguyên tác của <<Tinh Tế Bá Chủ>>, thân là cơ giáp của đại phản diện, Brunos cũng có không ít suất diễn.
So với con người, thân là một cơ giáp sư, Sở Thời Thời càng quan tâm đến cơ giáp và cũng thấy hứng thú hơn, cậu thậm chí đã từng cố gắng tái tạo Bruno.
— Đương nhiên, cậu chỉ phục khắc lại được một mô hình cơ giáp mini, bị cậu đặt trong tủ trưng bày ở nhà mình.
Hiện tại nhìn thấy bản thể thật sự của Bruno, Sở Thời Thời phấn khích đến mức vây cá run rẩy loạn xạ: “Quá đẹp! Còn đẹp hơn cả Phong Bất Yếm! Không hổ danh là tình giáp trong mộng của tôi!”
Linh Linh Bá rất là chấn động: “Đây chính là cái mà con người gọi là di tình biệt luyến à?”
“Cái này sao có thể gọi là di tình biệt luyến!” Nhân ngư đuôi xanh nhỏ ngượng ngùng che mặt lại. “Đây gọi là lòng bác ái, hiểu không? Tui sẵn lòng hy sinh bản thân mình để mang đến cho mỗi anh chàng đẹp trai một mái nhà ấm áp!”
Tác giả có lời muốn nói:
Sở Thời Thời: Đúng tình hợp lý.jpg
0 Nhận xét