Phát Sóng Trực Tiếp Bày Quầy Bán Đồ Ăn Vặt Trong Truyện Máu Chó

Chương 15



(Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa: Xe hoành thánh chiên)

Dưới ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người, Ninh Sanh nhẹ nhàng gắp một viên hoành thánh lên, đưa vào trong miệng.

Vừa khẽ cắn, lớp vỏ hoành thánh hơi nóng hổi lại giòn rụm đến cực hạn vỡ ra trong miệng, nước thịt đậm đà hòa quyện với dầu béo ngậy tràn ra. Nhân bên trong có thịt tươi, tôm nõn trộn cùng măng mùa đông và rau hẹ tạo nên sự hài hoà cân bằng vị ngấy của thịt. Nhân thịt hoành thánh quá mức tươi ngon mọng nước, nước sốt chua ngọt hòa quyện cùng lớp vỏ vàng ươm giòn rụm, mang đến cảm giác ăn hoài mà không ngán.

Còn có hương vị của mỡ heo!

Ninh Sanh lập tức nhạy bén nhận ra. Hồi ấy còn bé xíu, mẹ và bà ngoại nuôi cậu lớn ở nông thôn, mỗi dịp Tết đến, nhà họ lại ngao loại mỡ heo giống như vậy, trắng ngần thơm lừng. Cho thêm vào hoành thánh chiên đúng là một bút vẽ rồng điểm mắt hoàn hảo, nâng vị thơm lừng ngon lành của hoành thánh lên một tầm cao mới, vừa ăn một miếng đã thỏa mãn vô cùng.

Mùi hoành thánh chiên lan tỏa khắp nơi, chớp mũi ngập tràn vị béo ngậy của dầu nóng quyện hợp cùng hương thơm lừng của nhân thịt. Khi nhai nuốt, vị đậm đà của hoành thánh lấp đầy khoang miệng.

Ninh Sanh vô cùng vui vẻ ăn hết miếng này đến miếng khác.

Sau đó, cậu ấy lại gắp thêm một viên hoành thánh xốp giòn, nhẹ nhàng chấm đẫm tương ớt chua ngọt đỏ tươi, đưa vào miệng.

Ninh Sanh: “!!!”

Hoành thánh chiên chấm ngập tương ớt chua ngọt là một trải nghiệm mỹ vị hoàn toàn khác biệt. Song trọng kí.ch thí.ch từ sự xốp giòn của hoành thánh và tương ớt chua ngọt đồng thời đánh thức vị giác. Lớp vỏ hoành thánh mỏng thấm đẫm tương ớt đỏ tươi, chút chua ngọt ngon miệng khiến món chiên một chút cũng không hề ngấy. Vị ngọt chua tinh tế pha chút cay cay của nước sốt càng làm nổi bật hương béo ngậy của tôm nõn bóc vỏ và thịt heo tươi mới.

Lúc này, lại nhẹ nhàng nhấp thêm một ngụm trà chanh có gas đầy ắp đá lạnh...

Chất lỏng lành lạnh tiếp xúc với đầu lưỡi làm dịu hẳn tất cả vị nóng bỏng cay the trong khoang miệng, hương chanh tươi mát, vị chua thanh của trà chanh lan tỏa khắp nơi, những bọt khí nhỏ li ti ngâm mình trong cổ họng tí tách nổ tung, sảng khoái lạ thường.

Ninh Sanh khẽ mở to hai mắt, ừng ực uống thêm hai ngụm lớn.

Vị chua nhẹ của trà chanh có ga đã hoàn toàn hòa tan cảm giác ngấy của hoành thánh chiên. Vừa uống xong một lúc lại bắt đầu thương nhớ hương vị nóng bỏng giòn rụm của hoành thánh chiên, vì thế Ninh Sanh cứ ăn một miếng hoành thánh lại nhấp một ngụm trà chanh, cứ thành thạo lưu loát như vậy, chẳng mấy chốc đã ăn hết cả phần đầy.

Mọi người nhìn biểu cảm của Ninh Sanh, nghe được âm thanh giòn rụm rôm rốp khi cậu ấy nhai lớp vỏ hoành thánh, còn có ly trà chanh có ga nổi bọt tí tách...

A a a, hâm mộ quá!

Dùng đầu gối nghĩ cũng biết ăn rất ngon!

Động tác của Giản Vân Lam rất nhanh nhẹn, chẳng mấy chốc, mười mấy phần hoành thánh chiên mới mẻ đã ra lò.

Càng ngày càng nhiều người cầm trên tay phần hoành thánh chiên, ở dưới ánh đèn đường vui vẻ ăn uống thoả thích.

Âm thanh xì xào của người nói chuyện từ xa vọng lại, làn gió nóng bức cuối hè lúc chạng vạng nhẹ lướt qua, mặt trời khuất lối lưu luyến để lại vài tia nắng hoàng hôn hồng rực, loáng thoáng có thể nghe được tiếng ve râm ran. Một buổi tối cuối tuần trời trong như thế này, tụ tập cùng bạn bè ba năm người nói chuyện trời đất, cười đùa, ăn những viên hoành thánh chiên xốp giòn rùm rụm, lại nhấp thêm ngụm trà chanh có gas mát lạnh thanh khiết…

Quả thật là hưởng thụ trọn vẹn chốn trần gian!

“Trời ơi, giờ tui có chếc cũng không còn gì hối tiếc.”

“Hạnh phúc quá, thật sự quá hạnh phúc, hoành thánh ngon như vậy tôi có thể ăn một trăm phần!”

Lý Vân vừa ăn vừa cười cười đẩy Đàm Đình Đình một cái: “Hoành thánh ăn ngon như vậy có phải còn thú vị hơn nhiều so với cái tên Trịnh Tường lúc nào cũng pua cậu kia không?”

Đàm Đình Đình miệng nhét đầy hoành thánh, thỏa mãn híp híp mắt: “Trịnh Tường là ai? Xùy xùy xùy, quên mất rồi!”

Anh trai bảo an cũng cùng các đồng nghiệp sảng khoái ăn uống, chú chó Doberman xoay vòng xung quanh chân họ, khao khát mà nhìn thức ăn trong miệng nhân loại.

“Mày không được ăn cái này được đâu.” Anh trai bảo an nói: “Chó không thể ăn hoành thánh mà.”

Đương nhiên, thật ra là bởi vì anh ta không muốn chia sẻ.

Con chó: “Gâu?”

Vô cùng tội nghiệp.

“Vương Kiến Hoa, ông chọn giấm à.” Mộ Dung giáo sư ôm phần hoành thánh chiên chấm sốt mayonnaise của mình, nhìn nhìn Vương giáo sư: “Cho tôi ăn thử một miếng.”

Vương giáo sư nhớ lại vết xe đỗ thảm khốc lần trước, ôm chặt chén của mình xoay người: “Ông đừng có mơ!”

Mộ Dung giáo sư: “…”

Đồ keo kiệt!

Hàn Lâm và Tạ An Dương thân là môn sinh đắc ý của Vương giáo sư và Mộ Dung giáo sư, chỉ biết bất lực nhìn nhìn đối phương trao đổi một nụ cười khổ. Hôm nay hai giáo sư lại cãi nhau à? Đúng vậy!

Nhưng mà, hoành thánh ăn ngon quá, thôi cứ mặc kệ bọn họ đi!

Diệp Minh không cùng ăn hoành thánh với bạn trai Tạ An Dương mà là ở cùng một chỗ với các chị em trong hội fans club, bọn họ sảng khoái vui vẻ ăn xong hoành thánh chiên, sau đó giơ máy ảnh lên chụp hình.

Ninh Sanh đắm chìm trong mỹ thực, đẹp trai đáng yêu, chụp chụp chụp!

Ông chủ Giản mặc tạp dề đứng chiên hoành thánh trong ánh hoàng hôn, dịu dàng tuyệt mỹ, chụp chụp chụp!

Đây đều là tư liệu đẹp hết chỗ chê!

Diệp Minh lấy những chiếc quạt in hình chibi của Giản Vân Lam đã chuẩn bị sẵn phát cho mọi người, trời cuối hè nóng bức như thế này, quạt nhỏ quả thật rất hữu dụng. Mọi người đều bất ngờ vui vẻ nói cảm ơn.

Nhìn kỹ, trên quạt còn in một mã QR.

Diễn đàn WeChat fans club của ông chủ quầy ăn vặt.

Mọi người: “…”

Ninh Sanh đã ăn xong từ sớm, nhưng vẫn chưa thấy đủ, ánh mắt trông mong nhìn vào chén của Lý Minh Hi.

Lý Minh Hi cảnh giác ôm chặt cái chén của mình.

“Ninh Thần, tôi cũng chỉ có mười cái thôi, thật sự không phải là không muốn chia cho cậu đâu.”

Cậu bạn Triệu Hoán vừa nói muốn solo Triệu Hồi Sư trong trong Liên Minh Huyền Thoại với Ninh Sanh lại nhịn đau gắp một miếng hoành thánh từ trong chén của mình đưa cho đối phương: “Tôi có thể chia cho cậu một miếng, ăn miếng hoành thánh này rồi thì…”

“Bẹp.” Ninh Sanh lập tức một ngụm cắn xuống.

“…sau này thi cử cho tôi chép bài nhé.” Triệu Hoán lúc này mới bổ sung nốt nửa câu sau.

Ninh Sanh: “…”

Nghe vậy, các nam sinh khác cũng lập tức ý thức được, đây đúng là một giao dịch có hời.

“Ninh Thần, tôi cũng…”

“Được thôi, cậu cũng có thể ăn một miếng của tôi.”

“Mấy cậu gian xảo quá mức rồi đó!”

“Hahaha!”

Các nam sinh viên đùa giỡn với nhau, ông cho tui một đấm, tui tặng ông một giẫm, khiến mọi người xung quanh sôi nổi ghé mắt quan sát.

Giữa đám đông, Ninh Sanh ôm bụng, cười vui vẻ nhất.

---

Vạn Giới, phòng phát sóng trực tiếp.

Phòng phát trực tiếp của Giản Vân Lam hiện đang có 5,579 người xem. Mà mới vừa rồi, bên cạnh tiêu đề phòng phát sóng xuất hiện một nhãn hiệu màu vàng kim:

‘Mở khoá thành tựu phá giải 75% cốt truyện của nhân vật [Ninh Sanh]’.

Điều này có nghĩa là, trong [Cố Chấp Độc Chiếm], toàn bộ bi kịch liên quan đến cuộc đời của Ninh Sanh đều đã được Giản Vân Lam chữa lành hết!

Mà 25% còn lại, tất cả đều là những tình tiết có liên quan đến Cố Hành Chu.

【Tuy là tổng tiến độ phá giải tổng thể của cốt truyện chỉ mới đạt 33%, xếp hạng khoảng trên dưới ba mươi trong toàn bộ các chủ bá, nhưng mà cậu ấy đã công lược trọn vẹn tuyến nhân vật của Ninh Bảo rồi!

【Có chút trâu bò.】

【Oa, thái độ của Ninh Sanh khi đối diện với ông chủ Giản hoàn toàn không giống với những chủ bá khác! Với những người kia là đóa hoa lạnh lùng cao ngạo, nhưng với ông chủ Giản lại trở thành một viên kẹo dẻo dâu tây ngọt ngào, sao lại thế này sao lại thế này!】

【[Cố Chấp Độc Chiếm] đã phát hành biết bao nhiêu mùa rồi, nhưng ông chủ Giản chính là người đầu tiên nhận được thành tựu này đấy.】

【Bắt được dạ dày của đàn ông thì chính là bắt được trái tim của anh ta.】

【Thật sự thương cho đám thực khách ở Kinh Đại, chờ tới tuần sau khi bọn họ phát hiện ông chủ Giản không còn bày quán ở đây nữa thì cảnh tượng lúc đó sẽ tuyệt vọng  cỡ nào… Vương giáo sư e là sẽ dỡ ngói luôn cả cái trường mất.】

【Ông chủ Giản đúng là có chút bản lĩnh】

【Cười chớt, trước đó ai đã đoán cậu ấy sẽ bị loại trong một vòng thế nhỉ? Vả mặt chưa?】

Ngay khi mọi người đang hào hứng thảo luận thì bỗng có một làn đạn khiến ai nấy đều trầm mặc xuống:

【Đừng vui mừng quá sớm.】

【Tuyến của Ninh Sanh đã công lược xong, nhưng phần khó nhất trong [Cố Chấp Độc Chiếm], từ xưa đến nay vốn chẳng phải tuyến của Ninh Sanh.】

Nghe đến đây, mọi người cũng bắt đầu nhận ra.

Tính cách Ninh Sanh lạnh lùng, bất cận nhân tình, nhiều chủ bá như vậy cũng không có được mấy người thật sự được cậu ấy tin tưởng. Nhưng dù sao cậu ấy cũng chỉ là một sinh viên nghèo, chỉ cần có tiền và một chút hiểu biết về cốt truyện thì việc thay đổi vận mệnh của cậu ấy cũng không hẳn là điều bất khả thi.

Nguyên nhân thật sự khiến [Cố Chấp Độc Chiếm] nhiều năm như vậy vẫn chưa hoàn toàn bị chinh phục, nằm ở tuyến của Cố Hành Chu.

--- Chính là ác ma trong bộ âu phục giày da sang trọng kia.

Một kẻ giống như chó điên, không ra bài theo lẽ thường, đại thiếu gia nhà họ Cố.

Những độc giả yêu thích hắn thì vô cùng yêu thích, [Cố Chấp Độc Chiếm] đã đẩy hình tượng tổng tài bá đạo cưỡng chế yêu kinh điển này lên đến một tầm cao mới. Nhưng những ai ghét hắn lại ghét đến tận xương tủy, cho rằng hắn là tên công cặn bã, không bao giờ làm chuyện mà con người có thể làm, cần phải bị kéo đi hỏa táng tràng cả nghìn lần…

Mặc dù Giản Vân Lam đã hoàn toàn công lược xong tuyến của Ninh Sanh, nhưng tiến độ tổng thể cốt truyện của cậu vẫn chỉ ở mức 33%.

Hiện tại chủ bá dẫn đầu có tiến độ công lược nhanh nhất là 37%, tuyến công lược Ninh Sanh của bọn bọ không nhiều bằng Giản Vân Lam, nhưng cũng đã đi không ít tuyến cốt truyện của Cố Hành Chu.

Vì thế, mặc dù thoạt nhìn cả hai đều đạt khoảng 30% tiến độ, nhưng mức triển vọng của người khác có vẻ cao hơn hẳn so với Giản Vân Lam.

Cách tiếp cận của Giản Vân Lam có thể áp dụng với Ninh Sanh, nhưng đối với kẻ kiêu ngạo ngông cuồng một tay che trời như Cố Hành Chu thì sao?

Chỉ sợ sẽ không đơn giản như vậy.

Giữa bầu không khí trầm mặc, một làn đạn mạ vàng từ vị trí số một bảng xếp hạng chậm rãi lướt qua:

【Các người không hiểu, tất cả đều đã nằm trong kế hoạch của Giản Thần.】

Trước sự lo lắng của mọi người, Matthew lại chẳng mấy quan tâm.

Mặc kệ người khác không tin tưởng, cô vẫn kiên định cho rằng phàm nhân đều say chỉ mình ta tỉnh.

Với tư cách là một độc giả lâu năm của [Cố Chấp Độc Chiếm], Giản Thần nhất định đã có kế hoạch! Tất cả đều đã nằm trong lòng bàn tay của cậu!

Để xoa dịu mọi người, Matthew tùy tiện vung tay, gửi tặng một du thuyền xa hoa.

Hiệu ứng đại dương mênh mông và du thuyền lấp lánh ập đến, trên màn hình xuất hiện từng đợt bọt sóng cuồn cuộn.

【Phú bà Matthew vẫn còn đây nè, đại gia cho iem xin 50 đồng i!】

Thế nhưng khói mù khủng bố của Cố Hành Chu vẫn bao phủ trên đỉnh đầu của mọi người như cũ.

Còn có người mua vui trong đau khổ nói đùa:

【Cũng rất khó nói, biết đâu chừng Cố cẩu cũng sẽ quỳ gối trước quầy ăn vặt của ông chủ Giản thì sao?】

Tuy rằng hy vọng không lớn.

Nhưng, biết đâu được?

-----

Kết thúc một tuần bày quán đầy vui sướng, Giản Vân Lam trở về biệt thự, nằm dài trên giường.

Điện thoại di động đột nhiên rung lên một chút.

App “Hệ Thống Trù Thần” có biểu tượng chiếc mũ đầu bếp hiển thị thông báo. Giản Vân Lam nhấn vào, màn hình lập tức nổ pháo hoa tưng bừng:

【Sau một tuần làm việc cần cù chăm chỉ, ngài đã mang lại mỹ vị xoa dịu tâm hồn cho vô số thực khách, Hệ Thống Trù Thần một đường đồng hành cùng ngài, vượt qua sóng gió~】

【Chúc mừng ngài! Đã hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến “Bày quán trước cổng nam Kinh Đại”.】

【Hệ thống kiểm tra đo lường phát hiện đã đạt điều kiện kích hoạt, [Danh sách nhân viên] được mở khóa.】

Giản Vân Lam mở mục lục ở góc trái bên dưới, quả nhiên nhìn thấy một dòng chữ mới hiện ra:

[Danh sách nhân viên]

Nhưng trong danh sách trống rỗng, chỉ hiện một câu: “Hiện tại ngài vẫn chưa phát thông báo tuyển dụng nhân viên nào hết~”

Có ý gì, chẳng lẽ cậu còn có thể phát thông báo tuyển dụng nhân viên?

Có vẻ khá mới mẻ.

【Ngài có phần thưởng cho nhiệm vụ mới!】

Dưới nhắc nhở của hệ thống, Giản Vân Lam nhấn vào “Phần thưởng nhiệm vụ”, sau đó màn hình chớp sáng:

【Đã nhận được [Xe ba bánh bày quán bình thường] x1】

Chú thích: Chiếc xe ba bánh này đã được trang bị thêm động cơ điện, sẽ hộ giá hộ tống giúp ngài tránh được sự truy đuổi của đội quản lý đô thị trong tương lai, góp một viên gạch cho sự nghiệp bày quán ăn vặt của ngài!

【Đã nhận được [Vòng cổ thuần phục 100%] x1】

Chú thích: Một món đồ chơi bí ẩn trong giới, ai dùng cũng khen tốt! Xin chú ý, yêu cầu sử dụng ở thời điểm đối tượng đang mất cảnh giác nha~

Giản Vân Lam: “…”

Chẳng lẽ tương lai cậu sẽ bị quản lý đô thị truy đuổi à?

Hơn nữa, cái “Vòng cổ thuần phục 100%” là ý gì đây! Rốt cuộc là dùng cho ai chứ!

Giản Vân Lam: “??? Hệ thống, giải thích rõ ràng đi chứ.”

Nhưng hệ thống không cung cấp thêm lời giải thích nào mà chỉ tiếp tục hiện thêm một thông báo:

【Ngài có thông báo tuyển dụng nhân viên mới!】

【Nhiệm vụ chi nhánh bắt buộc: Trong vòng 24 giờ tới, tuyển dụng thành công nhân viên mục tiêu đầu tiên.】

【Nhân viên mục tiêu: Thao Thiết】

----

Bonus ảnhhh


Chương Trước                                                                                         Chương Sau