Trứng Nhân Ngư Bảo Hộ Cấp Một Tinh Tế

Chương 12

Lần thứ hai đăng nhập vào Tinh Võng thực tế ảo, Sở Thời Thời xuất hiện ở nơi đã đăng xuất vào lần trước.

Vẫn là đầu gấu trúc thân dưa hấu quen thuộc, Sở Thời Thời không có ý định thay đổi hình tượng giả thuyết, bởi vì chỉ có lần đầu tiên tạo hình ảnh ảo là miễn phí, từ lần thứ hai trở đi yêu cầu phải tiêu tiền.

Cái đầu gấu trúc quen cửa quen nẻo nhanh chóng đến cửa tiệm sửa chữa cơ giáp ‘Sơn Thạch’. Ngay khi vừa đẩy cửa đi vào, nhân viên Tiểu Hắc ngồi ở trước quầy lễ tân đã hưng phấn nhảy lên: “Đầu gấu trúc đại sư! Cậu đã đến rồi!”

Sở Thời Thời: “……”

Cái danh xưng này cậu thích.

Hehe.jpg

“Mau tới mau tới! Đại… ông chủ của chúng tôi đã đợi cậu lâu rồi!”

Tiểu Tứ quen thuộc mà lôi kéo cánh tay Sở Thời Thời đi vào trong. Có lẽ vì sắp trở thành đồng nghiệp nên thái độ của hắn ta còn nhiệt tình hơn cả lần gặp mặt lúc trước.

Sở Thời Thời nhìn thoáng qua bàn tay đang nắm lấy tay mình và thầm niệm: Bây giờ tui là một cái đầu gấu trúc, một cái đầu gấu trúc…

Tiểu Tứ dẫn Sở Thời Thời đến cửa phòng họp nơi cậu đã phỏng vấn lần trước. Trong phòng mơ hồ vọng ra âm thanh có người đang nói chuyện.

Không kịp để Tiểu Tứ gõ cửa thì người bên trong đã mở cửa ra.

Là người đàn ông mặc vest quen thuộc nhưng lần này hắn cũng không đội đầu gấu trúc mà đổi sang một cái đầu hình đậu nành đang đổ mồ hôi trông có hơi buồn cười.

— Có loại cảm giác như lúc nào cũng bị trào phúng.

Không ổn.

Công kích ma pháp của đối phương quá mạnh!

Cái đầu gấu đúng lúc hiện ra: Thật trùng hợp! Mọi người đều ở đây à.jpg.

Tây trang đầu đậu nành gật gật đầu với Tiểu Hắc thứ tư, ý bảo hắn ta có thể đi làm công việc của mình, sau đó nghiêng người ra hiệu Sở Thời Thời tiến vào phòng họp.

Trong phòng họp còn một người khác đang ngồi, cũng là một người toàn thân đen thui giống như Tiểu Hắc, nhưng cơ thể người này to lớn hơn mấy vòng so với người còn lại, thoạt nhìn vóc dáng cực kỳ vạm vỡ cao to.

Sở Thời Thời lén lút khoa tay múa chân đo chiều cao của đối phương một chút, cảm thấy người này hẳn là phải cao gần hai mét.

“Lâm Gian phải không? Đầu tiên xin chúc mừng cậu đã thông qua phỏng vấn của chúng tôi.” Tiểu Hắc bự vung tay lên, không gian trống rỗng trước mặt xuất hiện một bản hợp đồng điện tử đang bay lơ lửng: “Đây là hợp đồng chính thức cho vị trí kỹ thuật viên cao cấp. Cậu xem thử đi.”

Chu Thời Thời ngẩn người, vội vàng nói: “Xin lỗi! Có lẽ lần trước tôi chưa nói rõ, tôi muốn ứng tuyển chính là vị trí kỹ thuật viên đặc sính.”

Tiểu Hắc bự và đầu đậu nành cũng đồng thời ngẩn người.

Tây trang đậu nành nhìn về phía cậu, rõ ràng không thể thấy bất kỳ cảm xúc gì nhưng Sở Thời Thời lại cảm thấy hắn hẳn là đang nhíu mày.

Tiểu Hắc bự không thể tin nổi hỏi lại: “Cậu chắc chắn chứ? Nhân viên kỹ thuật đặc sính không có mức lương cố định, trích phần trăm khi hoàn thành nhiệm vụ cũng thấp hơn so với vị trí kỹ thuật viên cao cấp.”

Bọn họ thiết lập vị trí đặc sính chỉ để khi cửa hàng không có nhân viên kỹ thuật cố định hoặc thiếu nhân lực thì tìm một người tạm thời thay thế mà thôi.

Sao lại có người lại từ bỏ cương vị cao cấp để làm công việc đặc sính tạm thời chứ?

Sở Thời Thời khẳng định gật đầu: “Đúng vậy.”

Đầu đậu nành hơi nghiêng người về phía trước, chống khuỷu tay lên mặt bàn, hỏi: “Có thể cho chúng tôi biết lý do cậu muốn ứng tuyển vị trí nhân viên đặc sính không?”

Dưa hấu đầu gấu trúc thành thật nói: “Nhân viên đặc sính trả lương theo ngày.”

Các vị trí khác bởi vì ký hợp đồng chính thức nên tiền lương đều được trả theo từng tháng. Nếu thật sự phải chờ đến một tháng mới nhận lương, Sở Thời Thời cảm thấy có khả năng bản thân sẽ đói chết trong vỏ trứng trước.

Đầu đậu nành hỏi: “Cậu rất thiếu tiền à?”

Sở Thời Thời bẽn lẽn gật đầu: “Đúng vậy, rất thiếu, ngay cả cơm cũng ăn không nổi.”

Biểu cảm trên đầu gấu trúc thay đổi trong chốc lát: Mẹ ơi, đói đói, cơm cơm.jpg

Đầu đậu nành im lặng một lát: “Trong tình huống đặc biệt, có thể xin ứng trước tiền lương, cậu sẽ nhận được ba tháng lương cơ bản.”

Ba tháng lương cơ bản của vị trí cao cấp, cũng tức là hai vạn bảy (27.000) tinh tệ, xác thật là có thể giải quyết vấn đề ăn cơm không nổi của Sở Thời Thời.

Nhưng mục tiêu cuối cùng của cậu cũng không phải chỉ là để ăn no.

Để chữa khỏi bệnh huyết thống của Phong Bất Yếm, cậu cần số lượng tích phân quy đổi gần như là trên trời, thành thành thật thật làm công ở nơi này thì không thể nào đạt được mục tiêu.

Vì vậy, dưa hấu đầu gấu trúc vẫn cứ lắc đầu, giọng điệu càng chân thành hơn: “Ngoài việc trả lương theo ngày, còn bởi vì vị trí đặc sính có thể tùy thời bỏ của chạy lấy người.”

Linh Linh Bá trốn trong đầu Sở Thời Thời, từ nãy đến giờ vẫn im lặng, đột nhiên lên tiếng: “Ký chủ, cậu nói như vậy không sợ sẽ bị thành thật quá mức sao?”

“Thì cũng không còn cách nào khác. Tui cũng không thể thực sự ký hợp đồng chính thức một năm ở đây.” Sở Thời Thời thở dài trong không gian ý thức: “Nếu thật sự không được thì chúng ta sẽ tìm chỗ khác. Tinh Võng lớn như vậy, không có khả năng chỉ có một cửa hàng sửa chữa cơ giáp này.”

Cậu rất tự tin vào thực lực của mình, không sợ không có cửa hàng nào muốn nhận.

Đầu đậu nành hơi hơi im lặng.

Cái dưa gấu đầu gấu trúc này vậy mà lại thẳng thắn hơn hắn tưởng.

Sự chú ý của Tiểu Hắc bự có hơi không đúng lắm, cái đầu đen xì không có mắt thỉnh thoảng lại xoay về phía người đàn ông đầu đậu nành, như thể ông chủ cửa hàng này không phải hắn ta mà là người kia.

Đầu đậu nành không suy nghĩ lâu lắm, hắn giơ tay vẫy nhẹ một cái, đổi hợp đồng nhân viên cao cấp thành đặc sính.

“Trước tiên ký hợp đồng đặc sính cũng được.” Đầu đậu nành thành khẩn nói: “Vị trí nhân viên cao cấp cũng sẽ để cho cậu. Nếu cậu thay đổi chủ ý, có thể chuyển đổi hợp đồng bất cứ lúc nào.”

Hảo cảm của Sở Thời Thời với đầu đậu nành lập tức up up tăng lên, biểu cảm trên khuôn mặt biến hóa liên tục, cuối cùng dừng lại ở: “Soái ca, anh đúng là người tốt.jpg.

( SẼ GẮN ẢNH SAU)

Tiểu Hắc bự khi nhìn thấy gói biểu cảm đó dường như rất buồn cười nhưng lại cố nhịn, khiến cho cả thân hình như ngọn núi màu đen đều run rẩy cả lên.

Khi Sở Thời Thời ký tên “Lâm Gian” vào hợp đồng thì coi như đã chính thức nhận việc. Đầu đậu nành và Tiểu Hắc bự dường như còn có việc khác nên đã đăng xuất trước cậu một bước. Tiểu Hắc còn lại dẫn Sở Thời Thời đi làm quen với không gian trong cửa hàng.

Nhân viên kỹ thuật trong cửa hàng cũng không cần phải làm việc đúng giờ, mô hình công tác giống như việc nhận nhiệm vụ trong Hiệp Hội Thợ Săn.

Khi cửa hàng nhận được yêu cầu sửa chữa cơ giáp từ khách hàng, sẽ treo nhiệm vụ lên bảng thông báo nhiệm vụ. Nhân viên kỹ thuật sẽ căn cứ tình huống mỗi người rồi tự mình chọn nhiệm vụ là được.

Nói cách khác, Sở Thời Thời chỉ cần online khi nhận và hoàn thành nhiệm vụ, thời gian còn lại có thể tự do online hay đăng xuất hoặc làm việc ở bất kỳ đâu.

Vô cùng nhân văn và cũng rất phù hợp với thói quen làm việc của Sở Thời Thời.

Cậu với Linh Linh Bá ở trong đầu lẩm nhẩm lầm nhầm với nhau: “Cửa hàng tri kỉ như vậy cũng không nhiều lắm. Dù sau này tìm được công việc khác thì vị trí nhân viên đặc sính ở đây vẫn có thể giữ lại làm việc bán thời gian.”

Quang cầu hệ thống lắc lư lắc lư: “Ký chủ đã nghĩ ra cách kiếm được số tiền lớn chưa? Muốn đi khảo hạch làm Thợ săn tiền thưởng không?”

Để chữa trị sự phản phệ lực lượng trong huyết mạch của Phong Bất Yếm, trước mắt chỉ có cách duy nhất là đổi thuốc đặc hiệu trong Thương Thành hệ thống.

Mà loại thuốc đặc hiệu này không phải chỉ dành riêng cho sự phản phệ lực lượng trong huyết mạch mà còn có thể chữa được mọi loại thương tật, miễn là đối tượng cần chữa trị vẫn còn 1 hơi thở thì đều có thể cứu sống trở về.

Loại thuốc đặc hiệu vạn năng như vậy giá cả vô cùng cao, rất nhiều ký chủ làm lụng vất vả suốt đời cũng chưa kiếm đủ số lượng tích phân cần thiết.

Linh Linh Bá đã từng tra cứu thông tin, phương thức kiếm tiền nhanh trong thế giới này có rất nhiều, nhưng nghề kiếm tiền nhanh nhất là minh tinh và võng hồng (chủ bá/người nổi tiếng) đều đã bị ký chủ phủ quyết. Chỉ còn lại con đường trở thành thợ săn này thôi.

Nhưng thợ săn cũng chia ra rất nhiều loại, phân bộ kiếm tiền nhiều nhất chính là Thợ săn tiền thưởng giống như Phong Bất Yếm.

Phạm vi tiếp nhận nhiệm vụ của Thợ săn tiền thưởng cực lớn, thù lao và phần thưởng thu về là nhiều nhất, nhưng cũng là phân bộ nguy hiểm nhất với tỷ lệ thương vong cao nhất.

Linh Linh Bá nhìn thoáng qua cánh tay nhỏ nhắn gầy yếu của tiểu nhân ngư, lo lắng sốt ruột đến mức biến thành một đoàn ánh sáng màu xanh.

Ký chủ yếu ớt nhu nhược như vậy, sợ rằng tùy tiện một nhiệm vụ cấp F cũng có thể nghiền nát cậu ấy thành con cá khô nhỏ mất.

Sở Thời Thời một bên nhìn vào bảng thông báo nhiệm vụ trong cửa hàng, một bên trả lời lại trong đầu: “Có rất nhiều cách kiếm bộn tiền lắm. Bảng ‘kiếm tiền’ mà mày xem trước đây không phải là ai cũng áp dụng được. Muốn kiếm nhiều tiền trong khoảng thời gian ngắn thì vẫn phải tìm ra phương thức càng thích hợp với mình hơn.”

Minh tinh Võng Hồng và Thợ săn đúng là kiếm tiền rất nhanh nhưng tiền đề là cậu phải được vạn nhân chú mục, trở thành Minh tinh, Võng hồng thực lực không tầm thường, hoặc bản thân phải đủ mạnh, trở thành thợ săn cấp S giống như Phong Bất Yếm hơn nữa có đủ can đảm không sợ sinh tử cùng thực lực ưu việt.

Không phải ai cũng có thể tái hiện lại hành trình thành công của những người xuất sắc ở mỗi lĩnh vực, chẳng hạn như có rất nhiều diễn viên nhỏ chật vật lăn lộn trong giới giải trí suốt cả đời mà vẫn chỉ là những kẻ vô danh.

Cũng có rất nhiều người mang theo giấc mộng bước vào Hiệp Hội Thợ Săn nhưng chậm chạp chẳng thể tiến cấp cao hơn hoặc thậm chí có người còn chết thảm trong một nhiệm vụ nào đó, trở thành nắm tro bụi vô danh.

Trong mắt Sở Thời Thời, bảng ‘kiếm tiền’ thực ra cũng không chính xác cho lắm.

Các nghề nghiệp nổi bật trên bảng đều là những nghề bị bại lộ trước mặt công chúng, người người nhà nhà, ai cũng biết đến những nghề này. Những nghề kiếm tiền nhanh chóng này đều bị mọi người đều xem ở trong mắt, vì thế mới tạo ra bảng xếp hạng như vậy.

Nhưng trừ những cái này ra vẫn còn rất rất nhiều nghề ít người biết đến, có thể không có chút hấp dẫn nào, thậm chí đôi khi bình thường đến mức nhiều người chưa từng nghe qua hay chưa tìm hiểu qua bao giờ, nhưng những người đứng trên đỉnh kim tự tháp trong các lĩnh vực ấy cũng có thể đạt được những thành tựu đáng kể.

Linh Linh Bá hơi khó hiểu: “Ký chủ đã có kế hoạch gì rồi sao?”

“Vẫn là nghề cũ.” Sở Thời Thời nói, “Từng nghe nói qua về chế tạo vũ khí chưa?”

Linh Linh Bá: “Đã từng nghe nói qua.”

“Ngành sản xuất vũ khí này lợi nhuận lớn hơn mọi người nghĩ nhiều.” Sở Thời Thời nói trong đầu: “Nếu làm tốt thì tốc độ kiếm tiền cũng chẳng kém gì so với thợ săn tiền thưởng.”

Sở Thời Thời rất tự tin, cho dù đi đến một thế giới hoàn toàn mới, cậu cũng có thể trong thời gian ngắn nhất khiến 'Lâm Gian đại sư' trở thành truyền kỳ nổi tiếng không ai không biết khắp Tinh Võng một lần nữa.

Quang cầu hệ thống loé loé, biến thành một cái đầu gấu trúc: Không hiểu gì hết.jpg.

Dưa hấu đầu gấu trúc nâng tay lên, dùng thẻ nhân viên mà Tiểu Hắc Tứ vừa cho cậu để vào trên giao diện của bảng nhiệm vụ, thành công nhận lấy nhiệm vụ đầu tiên.

"Cửa hàng mới được mở nên chưa nhận được nhiều đơn hàng lắm." Tiểu Hắc Tứ nói: "Nhưng mà cậu yên tâm, ông chủ của chúng ta có mối quan hệ rộng lắm, về sau chắc chắn sẽ có càng nhiều đơn hàng lớn hơn nữa!"

Sở Thời Thời gật gật đầu, thuận miệng hỏi: "Mấy nhân viên kỹ thuật khác của cửa hàng đâu rồi?"

Tiểu Hắc Tứ ngượng ngùng gãi gãi đầu: "Trước mắt... chỉ có mình cậu là nhân viên kỹ thuật thôi."

Chu Thời Thời: "……?"

Hay quá ta!

Đúng là cửa hàng mới tới mức không thể mới hơn được nữa!

Thảo nảo thái độ của đầu đậu nành với cậu lại tốt như vậy, Sở Thời Thời nói thầm trong lòng.

Chỉ là, nếu chỉ có một mình cậu là nhân viên kỹ thuật, vậy chẳng phải là dù cậu có tiếp nhận hết tất cả các nhiệm vụ hiện tại của cửa hàng, cũng sẽ không làm gián đoạn công việc của những người khác?

"Có quy định một lần chỉ được nhận tối đa bao nhiêu nhiệm vụ không?"

Tiểu Hắc Tứ lắc đầu: "Không có đâu! Chỉ cần cậu chắc chắn có thể làm xong, một lúc nhận hai ba nhiệm vụ cũng——" Không có vấn đề gì.

Hắn ta còn chưa nói xong, đã thấy cái đầu gấu trúc trước mặt tay chân lanh lẹ, thẻ nhân viên nhanh chóng lướt qua bảng nhiệm vụ, liếc mắt một cái cũng không thèm đã nhận hết toàn bộ nhiệm vụ hiện tại.

Tiểu Hắc Tứ: "?!"

Tiểu Hắc Tứ mặt mày tràn đầy ngưỡng mộ.

Thật là oai phong lẫm liệt!

Tác giả có lời muốn nói:

Sở Thời Thời: Tất cả đều là vì cá khô nhỏ. [nắm chặt tay.jpg]



Chương Trước                                             Mục Lục                                            Chương Sau