Tác Giả: Đường Môi
Tình Trạng: Hoàn 88 Chương (Chính Văn 71 Chương - Phiên Ngoại 17 Chương)
Thể Loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hệ thống, Xuyên thư, Tinh tế, Chủ thụ, Nhẹ nhàng.
Văn Án:
Sở Thời Thời xuyên không rồi, xuyên thành một quả trứng.
Một quả trứng nhân ngư bị coi như cục đá rác rưởi, sắp bị vứt đi.
Sở Thời Thời vội vàng ra sức tự cứu mình, chọn đại một người may mắn, lộc cộc lộc cộc lăn đến gần chân đối phương, rồi cọ cọ vài cái thân thiện.
Người nọ hơi cúi đầu, vẻ mặt ghét bỏ: "Cục đá nát chui từ đâu ra đây?"
Sở Thời Thời: "..."
Có thể sống là được rồi, cục đá nát thì là cục đá nát đi qwq.
Phong Bất Yếm vô tình bị một cục đá nát lăn trúng chân.
Cục đá toàn thân đen xì, vừa xấu xí vừa lồi lõm, chỉ nhìn một cái cũng khiến cho người khác nhịn không được phải cảm thán: "Má, cục đá xấu kinh thiên động địa luôn!"
Mà cố tình cái cục đá này lại rất thích hắn.
Hắn ăn cơm, cục đá giống như mèo con nhỏ chưa dứt sữa dán dán vào bên chân, khi hắn không cẩn thận mà đạp văng ra, đầu óc nó sẽ quay cuồng choáng váng mà lon ton lăn trở lại, oan ức cầu xoa xoa.
Hắn đi ngủ, cục đá muốn lăn từ tủ đầu giường xuống bên gối đầu của hắn, nhưng thời điểm rơi lại tính toán sai, "Bộp" một cái đập thẳng vào trán hắn.
Hắn đi tắm, cục đá cũng lộc cộc lộc cộc lăn theo vào, bị hắn phát hiện cũng không chịu đi, còn chơi xấu mà nhét mình vào khe cửa thật chặt, có thể nói là da mặt, à không, da đá dày đến chấn động.
----------
Tất cả mọi người đều khó hiểu, tại sao Phong Bất Yếm lại muốn nuôi một cục đá nát xấu như vậy.
Thẳng cho đến một ngày, dưới sự chú ý của tất cả mọi người, vỏ ngoài của cục đá xấu xí lộp bộp vỡ vụn, lộ ra một quả trứng nhân ngư sáng bóng ở bên trong.
Đây là quả trứng nhân ngư duy nhất và cuối cùng đầy trân quý của toàn vũ trụ.
Lại răng rắc một tiếng, vỏ trứng trắng mịn vỡ ra.
Một mảng ánh sáng kim sắc rực rỡ chợt lóe, một đôi mắt màu xanh hệt như biển sâu lấp lánh thật cẩn thận nhìn ra bên ngoài từ khe hở nhỏ của trứng.
Mọi người: A a a a!!!
Sở Thời Thời: Tui sợ xã hội a a a!!!
Cái đầu nhỏ vừa ló ra của Sở Thời Thời rón rén lùi về sau, còn e dè mà đem vỏ trứng đắp lên lỗ hổng một lần nữa, cẩn thận từng li từng tí một lộc cộc lăn tới lòng bàn tay của Phong Bất Yếm, muốn che che giấu giấu giả bộ mình chưa từng xuất hiện.
Phong Bất Yếm ôm lấy quả trứng, nghênh tiếp ánh mắt toát lên mùi chua của một đám người, bàn tay to hơi chiếm hữu mà khép lại.
"Nhìn gì mà nhìn." Hắn khoe khoang: "Có nhìn nữa cũng là của tôi."
【Thợ săn tinh tế lạnh lùng bá đạo x Nhân ngư đáng yêu xinh đẹp sợ xã hội】
【Nhắc nhở thân thiện】 Nhân vật chính đã trưởng thành, vỏ trứng là nhân tạo, hình dạng trong văn án là bản thể thu nhỏ lại, không phải là nhãi con.
Tóm tắt: Đừng yêu tôi, tôi chỉ là một cục đá nát.
Lập ý: Cố gắng để có cuộc sống tốt đẹp hơn.
Mục lục (Chương có màu tím là chương đã edit):
Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4
Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8
Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12
Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16
Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20
Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24
Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28
Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32
Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36
Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40
Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44
Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48
Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52
Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56
Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60
Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64
Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68
Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72
Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76
Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80
Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84
Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88
0 Nhận xét