Sau Khi Xuyên Thư, Ta Từ Chối Thiết Lập Tính Cách Của Bản Thân!!

Chương 10

Hai phần ba nội dung của chương đầu tiên cũng tương tự như những gì đã đọc trước đó, nhưng kết cục đã thay đổi.

【 Sở Ca ôm bụng, nhịn không được phát ra âm thanh nức nở, mỗi lần đều phải do dự rất lâu mới có thể bấm xong dãy số kia.

Bắt máy.

Cầu xin anh hãy bắt máy.

Có lẽ đối phương ở đầu bên kia không nghe thấy lời cầu nguyện của cậu. Thế nên, cho đến giây cuối cùng, điện thoại vẫn như cũ vang lên âm thanh báo hiệu bận rộn vì không có ai trả lời.

Nước mắt không ngừng trào ra, từng hạt từng hạt nước to lăn dài trên má, Sở Ca rốt cuộc không kìm nén được tiếng khóc nữa, hoàn toàn hôn mê mất tỉnh trước cuộc điện thoại không được đáp lại.

Trong những giây phút cuối cùng trước khi chìm vào bóng tối.

Cậu ta tự nhủ: Buông tay đi, người đàn ông máu lạnh và tàn nhẫn như quỷ dữ đó - không đáng! 】

Cảnh Thâm: “.....”

Một lần nữa cầu xin, nếu tôi có tội xin hãy để pháp luật trừng trị tôi.

Chỉ là không trả lời điện thoại liền bị dán nhãn 'máu lạnh và tàn nhẫn như quỷ dữ'...... Từ từ, đây không phải là trọng điểm, Cảnh Thâm từ trong đau đớn khi lần nữa tiêu tốn ba phút của cuộc đời tỉnh táo lại.

Anh không trả lời cuộc gọi đó.

Vì thế, tình tiết cũng thay đổi.

Điều này chứng tỏ hai điều. Thứ nhất, anh thực sự xuyên vào tiểu thuyết này. Thứ hai, anh dường như có thể thay đổi cốt truyện của cuốn sách…

Chỉ trong giây lát, đôi mắt của Cảnh Thâm sáng rực lên.

--------------

“Cảnh tổng, hôm nay anh cũng muốn tăng ca sao?” Trương Tiểu Cường đứng ở cửa cẩn thận hỏi.

Cảnh Thâm ngước mắt lên, suy nghĩ một lát rồi nói: “Đúng vậy.”

Ngay cả khi đã xuyên vào trong tiểu thuyết thì anh vẫn là Giám đốc điều hành của Tập đoàn Thiên Thịnh, trên vai gánh trách nhiệm quan trọng với xã hội, quyết định bát cơm của vô số nhân viên.

Một trong mười thanh niên kiệt xuất nhất của thành phố tuyệt đối không bao giờ chấp nhận thất bại.

Cho dù trời có sập cũng phải tăng ca.

Một chồng văn kiện lập tức được đem vào.

Cảnh Thâm sững sờ: “Đây là cái gì?”

“Tất cả đều là tài liệu sếp chưa ký.” Trương Tiểu Cường đặt chồng giấy tờ cao gần nửa người xuống.

Không ngờ rằng trong thiết lập của tác giả, nhân vật của anh lại vô cùng lười biếng, công việc chưa xử lý tích lũy quá nhiều.

Cảnh Thâm cau mày mở xấp văn kiện ở trên cùng ra.

Tài liệu được in trên giấy A4, mặt trên dày đặc chữ nhưng tất cả đều rất mờ. Cảnh Thâm lật vài trang đã thấy có gì đó không ổn: “Tại sao tài liệu này lại in mờ như vậy? ”

Trương Tiểu Cường nghiêng người nhìn một cái: “Không có mà, em thấy in rất rõ ràng luôn ó.”

Cảnh Thâm: “......”

Anh thật sự không quen với cách nói chuyện nhão nhão dính dính này của 'Trương Cường'.

Sau khi liên tục xem qua mấy tập văn kiện, tất cả không ngoại lệ đều vô cùng mơ hồ, nhưng Trương Tiểu Cường lại nói nhìn rất rõ ràng. Hỏi hắn ta nội dung là gì, Trương Tiểu Cường lại ngập ngừng trả lời: “Làm sao em có thể đọc hiểu tài liệu của sếp được.”

Cảnh Thâm: “Anh là thư ký của tôi mà không hiểu những văn kiện này?”

Trương Tiểu Cường mở to hai mắt, hắn ta muốn nghiêng đầu, nhưng vẫn cố nhịn xuống: “Em nên biết ư? Sếp, anh thật sự muốn đề bạt em lên làm trưởng phòng ạ?”

Cảnh Thâm cúi đầu xuống và lật qua một tài liệu khác mà không nói gì, lần này cuối cùng anh cũng nhìn thấy một vị trí rõ ràng trên tài liệu — “Chữ ký”.

Cảnh Thâm sững sờ một lúc, đại não chết máy vài giây, sau đó tiếp tục hoạt động hết năng suất. Anh ngay lập tức xem qua tất cả các tài liệu còn lại một lần.

Không có ngoại lệ, ngoại trừ chỗ ‘chữ ký’ cực kỳ rõ ràng, phần còn lại của tài liệu đều như có bộ lọc làm mờ.

Cảnh Thâm ném văn kiện xuống, một lần nữa mở máy tính lên và nhấp vào giao diện trang web. Trên màn hình máy tính nháy mắt hiện ra một khuôn mặt, đập thẳng vào đôi mắt của anh - ‘Trắng trẻo mịn màng tựa như sứ, phảng phất như chạm vào liền tan vỡ.’

( Đoạn này có lẽ là ‘Cảnh tổng’ đặt ảnh nền màn hình là ‘Sở Ca’ )

Cảnh Thâm nhắm mắt, dằn lại cảm giác khó chịu mà di chuyển con chuột đến file mới nhất của mục ‘Máy chủ’. Cuối cùng anh cũng tìm thấy Folder có nhãn ‘Kế hoạch tháng sáu’ trong ổ D.

Đây chính là kế hoạch làm việc tháng sáu mà anh mới vừa làm.

Cảnh Thâm thở phào nhẹ nhõm và click vào mở Folder.

Hơn mười mấy thư mục nhỏ xuất hiện trong Folder.

“Kế hoạch sinh nhật”

“Lựa chọn quà tặng”

“Bữa tiệc bất ngờ”

“Công khai tình yêu"

……

Cảnh Thâm: ”....................................”

“Đúng rồi, Cảnh tổng, việc anh bảo em đi tra, em đã tìm được rồi!” Trương Tiểu Cường hưng phấn nói.

Cảnh Thâm chậm rãi quay đầu lại, nếu đúng như anh dự đoán, thứ Trương Tiểu Cường tìm được hẳn không phải là thông tin về trang web bị hỏng này. Thế nên anh chỉ lạnh nhạt lẳng lặng nghe thử xem những gì Trương Tiểu Cường nói có thể quá đáng đến mức nào.

“Hehe, em đã tổng hợp lại và gửi đến hộp thư của sếp”. Trương Tiểu Cường ngượng ngùng vặn chân. 

Cảnh Thâm sau khi nhìn liền cảm thấy cực kỳ không khoẻ, lạnh lùng nói: “Anh đi ra ngoài.”

Trương Tiểu Cường thầm nghĩ trong lòng không ngờ Cảnh tổng lạnh lùng cao quý cũng sẽ ngượng ngùng, sức mạnh của tình yêu thực sự rất tuyệt vời. Thế nhưng ngoài mặt lại vô cùng hiểu chuyện mà nói: “Em đi ra ngoài, sếp cứ từ từ xem.”

Tệp trong hộp thư không được đặt tên, phần tiêu đề chỉ có một biểu tượng đặc biệt hình trái tim ♡.

Tất cả đều rõ ràng.

Cảnh Thâm cảm thấy rằng anh không cần phải nhấp vào nó.

Không còn nghi ngờ gì nữa, trong bối cảnh của tác giả, một tổng tài là hắn đây, hàng ngày ngoài việc ký tên lên các tài liệu thì nhiệm vụ quan trọng nhất của chính là – nói chuyện yêu đương.

Cảnh Thâm bất lực lại yếu ớt đỡ lấy trán, anh cảm thấy trước mắt từng mảng từng mảng đều tối sầm lại.

Rốt cuộc đây là thế giới kiểu quái gì ???

--------------

Ánh trăng xâm nhập vào văn phòng thông qua tấm kính trong suốt trải dài từ trần nhà đến sàn. Cảnh Thâm đứng dậy, đi đến trước cửa sổ, cố gắng bình tĩnh lại bằng cách quan sát thành thị, nhưng anh suýt hỏng mất khi phát hiện ở đối diện là một tòa nhà còn cao hơn của anh.

Cảnh Thâm đầy giận dữ ngẩng đầu lên, nhưng những lời chửi thề chuẩn bị thốt ra khỏi miệng lại bị anh nghẹn trở kìm về.

Trăng tròn treo lơ lửng trên bầu trời thành phố, hai tòa nhà cao tầng đối diện nhau dưới ánh trăng lại phát ra từng tia sáng lạnh lẽo.

Có dáng người mảnh khảnh đang đứng một mình trên tầng thượng của tòa nhà, mái tóc dài đến hông  nhẹ nhàng đung đưa trong gió đêm.

Cảnh Thâm hơi mở to miệng. Không ổn, có người muốn nhảy lầu!


Chương Trước                                             Mục Lục                                            Chương Sau