Trứng Nhân Ngư Bảo Hộ Cấp Một Ở Tinh Tế

Chương 8

Phương Luật ngơ người, luôn cảm thấy có chỗ nào đó rất kỳ lạ, nhưng sau khi nghe Phong đội nói như vậy, anh ta lại cảm thấy hình như cũng không có vấn đề gì.

Ít nhất, anh ta thật sự không thể nào phản bác câu nói "Toàn Tinh Tế chưa chắc đã có viên thứ hai." Khối đá xấu đến mức độc nhất vô nhị như vậy, từ phương diện nào đó mà nói xác thật cũng có giá trị sưu tập nhất định. Phong đội thích một thứ như vậy, chắc chắn có lý do của anh ấy.

Phương Luật thành công thuyết phục bản thân mình, thậm chí còn cảm thấy ánh mắt của Phong đội thật sự rất lợi hại, quả nhiên không phải người bình thường nào cũng có thể so sánh được.

Nhân ngư nhỏ trong vỏ trứng xuyên qua khe hở của túi lông nhung để nhìn ra bên ngoài: “…”

Trời địu.

Nhìn vẻ mặt của Phương Luật… Đừng nói là anh ta thật sự sẽ tin tưởng nha?

------

Hiệp Hội Thợ Săn tọa lạc ở khu vực sầm uất phồn hoa nhất của Thợ Săn Tinh, dọc đường đi, Sở Thời Thời đăng nhập vào trong mạng lưới Tinh Võng thực tế ảo nên không chú ý đến khung cảnh bên ngoài xe.

Lúc này lại bị Phong Bất Yếm đưa vào thang máy huyền phù, thang máy nhanh chóng di chuyển lên các tầng trên, từ vách tường trong suốt nhìn ra bên ngoài, vừa lúc có thể thu vào đáy mắt hơn phân nửa khung cảnh của con phố.

Sự thịnh vượng ở nơi này là thực sự, kiến trúc cũng vô cùng đặc sắc, rất khác biệt với phong cách của thế giới trước đây của cậu.

— Nhưng mà có quá nhiều người, thực sự thật sự là quá nhiều!

Người cá nhỏ nhìn không tới hai giây liền rụt trở về, trùng hợp lúc này thang máy cũng đã đến tầng mục tiêu, cửa thang máy trượt sang hai bên.

Tầng 88 của Tổng Bộ Hiệp Hội Thợ Săn là đại sảnh nơi tiếp nhận và đệ trình nhiệm vụ.

Phong Bất Yếm thuộc phân bộ Thợ săn tiền thưởng của Hiệp Hội. Hắn là một thợ săn tiền thưởng, có một tổ chức thợ săn tiền thưởng lớn dưới quyền.

Căn cứ nơi bọn họ ở trước khi xuất phát là căn cứ độc quyền của tổ chức thợ săn của Phong Bất Yếm: 'Liệt Dương'.

Trong đại sảnh có rất nhiều người, nhiều đến nỗi dù cách một lớp vỏ trứng, Sở Thời Thời cũng cảm thấy DNA xã khủng của mình đang run rẩy hết lần này đến lần khác.

"Phong đội, đã lâu không gặp!"

"Phong đội! Lại đến để nhận nhiệm vụ mới à?"

"Không hổ danh là Phong đội! Tôi nhớ chưa đầy một tuần kể từ lần cuối Phong Đội tiếp nhận nhiệm vụ cấp S!"

Sau khi tiếng gọi đầu tiên vang lên, còn không đợi Phong Bất Yếm kịp bước ra khỏi cửa thang máy, những người ở xung quanh giống như là cảm ứng của radar vang lên, tự động tụ tập xung quanh hắn.

Tuy nhiên khi mọi người nhìn thấy đồ vật mà Phong Bất Yếm đang xách trong tay, mọi âm thanh đều trở nên im bặt như thể bị nhấn nút tạm dừng.

Chiếc túi nhỏ hai màu đen trắng giao nhau được làm bằng len nhung có in hình đầu gấu trúc căng tròn, tùy ý làm bậy mà nở một nụ cười max giá trị giễu cợt với bọn họ.

Nhóm thợ săn tập trung tụ tập xung quanh thang máy huyền phù cậu nhìn tôi tôi nhìn cậu, đều thấy được biểu cảm giống nhau trên khuôn mặt của những người xung quanh—

Khiếp sợ, không thể tin nổi, hoài nghi mắt mình bị hư rồi, cũng tự hỏi liệu họ có phải còn đang nằm mơ hay không.

Phong Bất Yếm không để ý tới ánh nhìn kỳ quái của những người xung quanh, hắn thuần thục chui ra ngoài từ trong đám đông, trước khi bị càng nhiều người phát hiện ra và vây quanh hơn, nhanh chóng dùng Thợ săn chứng của mình để mở một trong những cánh cửa ở bên kia đại sảnh, sau đó không ngoảnh đầu lại mà chui vào.

Chờ sau khi bóng dáng của Phong Bất Yếm biến mất sau cánh cửa, đám người còn đang dại ra mới dần dần lấy lại tinh thần.

“Không phải tôi đang nằm mơ đấy chứ?”

“Mọi người đều thấy được đúng không? Xem ra không phải là tôi bị hoa mắt…”

“Đây có phải là trào lưu mới nào đó không? Túi đầu gấu trúc?”

“Đầu gấu trúc dễ thương quá đi! Mau đặt mua túi cùng kiểu dáng với Phong đội thôi!!!”

“Cho nên có ai nhìn thấy được trong túi của Phong đội có cái gì không? Đen thui nên tôi không nhìn rõ được.”

“Giống như… ừm, tinh quặng đen?”

Phong Bất Yếm có thính giác rất tốt, dù cửa phòng đã đóng lại, hắn vẫn có thể mơ hồ nghe được âm thanh thảo luận ở bên ngoài đại sảnh.

Nhưng Phong Bất Yếm vốn không phải là loại người quan tâm nhiều đến ánh mắt của người khác, âm thanh của những cuộc thảo luận này không sinh ra bất kỳ ảnh hưởng nào đến hắn, ngay cả độ cong của nụ cười như có như không ở khóe miệng của hắn cũng không có gì thay đổi.

Sở Thời Thời ở trong vỏ trứng nhờ có sự trợ giúp của Linh Linh Bá, nên cũng đồng dạng nghe được những âm thanh cố tình đè nén đó.

Nhân ngư đuôi xanh nhỏ hài lòng lắc lắc chóp đuôi nhòn nhọn: "Nhìn xem, tui đã nói là đầu gấu trúc nhất định sẽ được nhiều người yêu thích mà!"

Quang cầu hệ thống lóe lên ánh sáng 7 màu rực rỡ, lần đầu sinh ra nghi ngờ về thẩm mỹ của chính mình.

Vị trí hiện tại của bọn họ là một khu văn phòng khác, chuyên môn dành cho để các thợ săn đệ trình báo cáo nhiệm vụ từ cấp S trở lên, cần phải có thân phận chứng là thợ săn cấp S mới có thể đi vào.

Không giống như đại sảnh tiếp nhận nhiệm vụ ở bên ngoài, khu văn phòng này mặc dù rất rộng rãi nhưng lại không có nhiều người.

Nhìn chung, trên toàn bộ Tinh Tế, số lượng thợ săn cấp S vô cùng ít ỏi.

Để tấn cấp lên Thợ săn cấp S là vô cùng, vô cùng khó khăn. Ngoài việc phải hoàn thành một lượng lớn nhiệm vụ, còn cần phải thông qua khảo hạch đánh giá cấp bậc thợ săn do Hiệp Hội tổ chức mỗi nửa năm một lần.

Độ khó của khảo hạch có thể gọi là cấp bậc Địa Ngục, có thể thông qua khảo hạch hay không không phụ thuộc vào thứ hạng mà chỉ xem biểu hiện trong quá trình đánh giá cùng với thành tích cuối cùng.

Nói cách khác, có khả năng tất cả các thợ săn tham gia khảo hạch đều thất bại, cũng có khả năng tất cả đồng thời thành công tấn cấp lên thợ săn cấp S.

Đáng tiếc, nhìn chung trong suốt lịch sử của Thợ Săn Tinh, tình huống phía sau chưa từng xảy ra, nhưng cái trước lại là tràng cảnh nhìn mãi quen mắt không có gì đáng ngạc nhiên.

Thợ săn tấn cấp lên hạng S trẻ nhất trong lịch sử Tinh Tế vào năm hai mươi lăm tuổi chỉ có hai người người, một vị là Lệ Niên, nhân vật chính của <<Bá Chủ Tinh Tế>>, và vị còn lại chính là Phong Bất Yếm.

Lệ Niên hơn Phong Bất Yếm ba tuổi, trở thành thợ săn cấp S trước Phong Bất Yếm một bước. Tuy nhiên, khi Phong Bất Yếm trở thành thợ săn cấp S chỉ mới chưa đầy một tháng kể từ sinh nhật thứ hai mươi lăm của hắn, mà Lệ Niên lúc trước đã sắp tới 26 tuổi.

Cho nên tuy nói rằng thời gian Lệ Niên đã trở thành thợ săn cấp S sớm hơn, nhưng danh hiệu "Thợ săn cấp S trẻ nhất" đáng ra phải thuộc về Phong Bất Yếm.

Phong Bất Yếm quen cửa quen nẻo mà đi đến bên cửa sổ một cách quen thuộc. Thẻ ID thợ săn quẹt qua cảm biến cửa sổ một chút, trên quang bình liền tự động hiện lên thông tin tương quan về nhiệm vụ trước đó của hắn.

[Cấp bậc nhiệm vụ: Cấp S

Nội dung nhiệm vụ: Xuất hiện tung tích của hung thú cấp S Huyễn Hải Xích Mãng tại khu vực thứ sáu của tinh cầu B892, nghi ngờ có khả năng công kích tinh thần, yêu cầu tiêu diệt.

Người ủy thác: Người phụ trách phân bộ Thợ săn ở tinh cầu B892

Phần thưởng nhiệm vụ: Từ ba triệu tinh tệ trở lên.

Ghi chú: Thi thể của Huyễn Hải Xích Mãng thuộc về sở hữu của người nhận nhiệm vụ】

Sở Thời Thời ánh mắt sáng lên: “Oa!”

Linh Linh Bá: “Oa! Ba triệu tinh tệ lận đấy!”

Người cá đuôi xanh trên mặt viết đầy chữ hâm mộ ghen tị hận và thèm muốn. Cậu nói: “Tiểu Bá, cậu nói cho tui biết, sau này Phong Bất Yếm thật sự sẽ phá sản ư?”

Với thực lực của Phong Bất Yếm, nhiệm vụ thấp nhất có thể lọt vào mắt xanh của hắn chỉ sợ cũng phải là cấp S.

Mà tùy tùy tiện tiện một cái nhiệm vụ cấp S nào cũng có thể kiếm hơn trăm vạn, chưa kể Phong Bất Yếm còn nổi danh là công tác cuồng ma, hoàn thành mấy chục nhiệm vụ trong năm cũng không phải là nói chơi.

Ngay cả khi số lượng nhiệm vụ cấp S là có hạn, Phong Bất Yếm chỉ dựa vào nhiệm vụ cấp A vẫn có thể kiếm được số tinh tệ đáng kinh ngạc chỉ trong một năm.

Càng miễn bàn, có rất nhiều nhiệm vụ cũng sẽ có tài vật phụ thu, chẳng hạn như xác của hung thú cấp S Huyễn Hải Xích Mãng, cũng là số tiền không nhỏ.

Người cá nhỏ giọng nói: “Người có thể kiếm nhiều tiền như vậy, nhìn qua cũng không có một chút dấu hiệu nào là sẽ phá sản.”

Cực cực khổ khổ kiếm nhiều tiền như vậy, kết quả cuối cùng toàn bộ đều dùng đi may áo cưới của người khác, chỉ nghĩ thôi cũng khiến trái tim của Sở Thời Thời đau như cắt.

Ánh đèn của quang cầu hệ thống cũng chớp lóe dồn dập: “350 vạn, 500 vạn, một ngàn vạn... Thật nhiều thật nhiều tích phân!”

Một cá một thống ăn ý mà phát ra tiếng cảm thán đầy kinh ngạc của những kẻ nghèo hèn.

Phong Bất Yếm không biết cuộc đối thoại của họ, nhưng có thể cảm nhận được rung lắc mãnh liệt phát ra từ chiếc túi nhung.

Hắn hơi nghiêng người, nhấc chiếc túi đầu gấu trúc lên phía trước một chút, đầu ngón tay không nặng không nhẹ mà gõ gõ vào vỏ ngoài của cục đá.

“Sao lại kích động như thế?” Hắn nhỏ giọng: “Ta thì không sợ bị người khác phát hiện, nhưng mà mày thì sao? Nếu có người phát hiện bất thường thì sẽ bị đem đi tiêu hủy, đúng không?”

Cục đá trứng ngừng động tác lung lay lại, nhưng chưa đầy một giây sau đã rung lắc thêm vài lần nữa với lực độ càng lớn hơn.

Phong Bất Yếm có hơi ngạc nhiên nhướng mày: “Ồ? Mày cũng không sợ?”

Cục đá bọc trứng lại quơ quơ, như thể đang khẳng định câu hỏi của hắn.

“Không sợ cũng không được.” Phong Bất Yếm ôm cục đá đến trước mặt mình, lại vỗ vỗ vài cái vào vỏ ngoài của nó: “Hòn đá nhỏ đáng yêu lại thú vị như vậy, ta không muốn để người khác biết đâu.”

Lần này cục đá lại lắc lắc một chút rồi dừng lại.

Khuôn mặt soái khí bức người của Phong Bất Yếm quá có tính công kích, khiến nhân ngư đuôi xanh nhỏ trong vỏ trứng ngượng ngùng che mặt: “Hắn, hắn nói tui đáng yêu kìa!”

Linh Linh Bá bình tĩnh đáp: “Ký chủ, hắn là nói cục đá đáng yêu.”

“Tui mặc kệ.” Đôi mắt của người cá nhỏ sáng lấp lánh, chóp đuôi nhọn nhọn tạo nên từng đợt gợn sóng trên mặt nước. “Tui chính là cục đá, cục đá chính là tui.”

Linh Linh Bá: "..."

Cậu có còn nhớ cái vỏ ngoài của cục đá này xấu kinh dị đến mức bị cậu vô cùng ghét bỏ không!?

Sở Thời Thời: Tui không phải, tui không có, cậu đừng có nói bậy.jpg.

Sau khi Phong Bất Yếm báo cáo xong nhiệm vụ trước đó, đã lập tức mở danh sách nhiệm vụ, bắt đầu tìm kiếm mục tiêu tiếp theo.

Trước mặt chỉ còn lại một nhiệm vụ cấp S chưa được tiếp nhận, cùng một loại với nhiệm vụ trước đó của hắn, cũng là tiêu diệt hung thú cấp S.

Phong Bất Yếm không quá thích liên tiếp nhận những nhiệm vụ tương tự nhau, nhưng nếu không có nhiệm vụ nào khác, hắn sẽ không ngại mà chọn chúng.

Ngay khi hắn đang chuẩn bị nhận nhiệm vụ này, trên giao diện lại đột nhiên xuất hiện một nhiệm vụ cấp S mới.

[Nội dung nhiệm vụ: Phát hiện một tinh cầu vô danh ở Tinh vực Z4469, yêu cầu thăm dò.

Người ủy thác: Tổng bộ Hiệp Hội Thợ Săn.

Phần thưởng nhiệm vụ: Một triệu tinh tệ.

Lưu ý: Đồ vật thu được từ việc thăm dò cần phải tiến hành phán định giá trị trong Hiệp Hội. Không vượt quá 5 triệu sẽ được giữ lại, bộ phận vượt mức sẽ nhập vào quỹ Hội.]

Vậy mà lại là một nhiệm vụ thăm dò cấp S. Phong Bất Yếm nhướng mày, gần như không chút do dự nào mà chọn tiếp nhận nhiệm vụ.

Các loại nhiệm vụ thăm dò, đặc biệt là nhiệm vụ thăm dò tinh cầu chưa được biết đến rất hiếm thấy, tuy rằng phần thưởng cũng không cao như các nhiệm vụ cấp S khác nhưng Phong Bất Yếm lại rất thích những nhiệm vụ như vậy.

Không biết có nghĩa là vẫn còn bí ẩn, mà bí ẩn có thể mang đến kinh hỉ, tất nhiên cũng có thể là kinh hách.

Phong Bất Yếm chính là thích loại cảm giác bí ẩn này.

Sau khi tiếp nhận nhiệm vụ, Phong Bất Yếm xách theo chiếc túi hoa văn đầu gấu trúc chuẩn bị rời đi, thì cửa vào khu văn phòng vừa lúc bị người bên ngoài mở ra.

Người ngoài cửa khi nhìn thấy Phong Bất Yếm thì hơi sửng sốt, ngay sau đó đã nở một nụ cười thân thiện: “Phong đội, thật trùng hợp, cậu cũng đến tiếp nhận nhiệm vụ à?”

Phong Bất Yếm nhướng mày, cũng cười: "Thật trùng hợp."

Tóc bạc, mắt đỏ, một thân áo khoác xám, người tới không ai khác chính là Lệ Niên, vai chính của <<Tinh Tế Bá Chủ>>.

Lệ Niên gật gật đầu với Phong Bất Yếm, ánh mắt rơi vào chiếc túi nhung trắng đen trong tay đối phương, bên trong lộ ra một khối nhỏ màu đen khiến gã cảm thấy vô cùng quen thuộc: “Đây là?”

Phong Bất Yếm mỉm cười, ôm chiếc túi len nhung vào lòng, động tác có vẻ rất thân mật: "Thú cưng mới của tôi, thế nào, có phải là đặc biệt đáng yêu không?"

Không biết là cố ý hay vô tình, hình vẽ có biểu cảm đầu gấu trúc vừa vặn lại đối mặt với Lệ Niên --- Bạn thật là giỏi giả vờ ha.jpg.

Lệ Niên: "... ?"

Tác giả có lời muốn nói:

Lệ Niên: Cái cảm giác quen thuộc này...

Sở Thời Thời: Đúng! Không sai! Chính là tui! Vẫn là tui đây! [Kiêu ngạo ưỡn ngực.jpg!]

P/s: Cảm ơn KIN_ON nhaaa, tui không rảnh kiểm tra lại all mấy bài đăng, nên không phát hiện ra bị mất chữ, nhờ bạn nhắn mới biết. Mãi iuu (⁠◍⁠•⁠ᴗ⁠•⁠◍⁠)⁠❤


Chương Trước

Mục Lục

Chương Sau